和郑愚赠汝阳王孙家筝妓二十韵

李商隐〔唐朝〕

冰雾怨何穷,秦丝娇未已。
寒空烟霞高,白日一万里。
碧嶂愁不行,浓翠遥相倚。
茜袖捧琼姿,皎日丹霞起。
孤猿耿幽寂,西风吹白芷。
回首苍梧深,女萝闭山鬼。
荒郊白鳞断,别浦晴霞委。
长彴压河心,白道连地尾。
秦人昔富家,绿窗闻妙旨。
鸿惊雁背飞,象床殊故里。
因令五十丝,中道分宫徵。
斗粟配新声,娣侄徒纤指。
风流大堤上,怅望白门里。
蠹粉实雌弦,灯光冷如水。
羌管促蛮柱,从醉吴宫耳。
满内不埽眉,君王对西子。
初花惨朝露,冷臂凄愁髓。
一曲送连钱,远别长于死。
玉砌衔红兰,妆窗结碧绮。
九门十二关,清晨禁桃李。

拼音解读

bīng wù yuàn hé qióng ,qín sī jiāo wèi yǐ 。
hán kōng yān xiá gāo ,bái rì yī wàn lǐ 。
bì zhàng chóu bú háng ,nóng cuì yáo xiàng yǐ 。
qiàn xiù pěng qióng zī ,jiǎo rì dān xiá qǐ 。
gū yuán gěng yōu jì ,xī fēng chuī bái zhǐ 。
huí shǒu cāng wú shēn ,nǚ luó bì shān guǐ 。
huāng jiāo bái lín duàn ,bié pǔ qíng xiá wěi 。
zhǎng bó yā hé xīn ,bái dào lián dì wěi 。
qín rén xī fù jiā ,lǜ chuāng wén miào zhǐ 。
hóng jīng yàn bèi fēi ,xiàng chuáng shū gù lǐ 。
yīn lìng wǔ shí sī ,zhōng dào fèn gōng zhēng 。
dòu sù pèi xīn shēng ,dì zhí tú xiān zhǐ 。
fēng liú dà dī shàng ,chàng wàng bái mén lǐ 。
dù fěn shí cí xián ,dēng guāng lěng rú shuǐ 。
qiāng guǎn cù mán zhù ,cóng zuì wú gōng ěr 。
mǎn nèi bú sào méi ,jun1 wáng duì xī zǐ 。
chū huā cǎn cháo lù ,lěng bì qī chóu suǐ 。
yī qǔ sòng lián qián ,yuǎn bié zhǎng yú sǐ 。
yù qì xián hóng lán ,zhuāng chuāng jié bì qǐ 。
jiǔ mén shí èr guān ,qīng chén jìn táo lǐ 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《和郑愚赠汝阳王孙家筝妓二十韵》作者:李商隐

李商隐

李商隐(813—858) 唐代诗人。字义山,号玉溪(溪)生,又号樊南生。祖籍怀州河内(今河南焦作沁阳) 出生于郑州荥阳(今河南郑州荥阳市)。唐文宗开成二年(837)进士,曾任秘书省校书郎、弘农尉等职。因卷入“牛李党争”而备受排挤,一生困顿不得志。诗歌成就极高,与杜牧合称“小李杜”,又与李贺、李白合称“三李”,与温庭筠合称为“温李”。大中二年(848),李商隐离开桂州幕府途经江夏北归,作七律《无题》, 有“黄鹤沙边亦少留”之句,纪昀称该诗“绝好笔意”。有《樊南文集》、《樊南文集补编》行世。►603篇诗文

古诗韵典网提供《和郑愚赠汝阳王孙家筝妓二十韵》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《和郑愚赠汝阳王孙家筝妓二十韵》出自李商隐的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/7036.html