贾礼耕用昌黎石鼓歌韵赠诗和赠一首

黄景仁〔清朝〕

我生耳不别风节,而爱清庙明堂歌。
夔襄子野不在世,奈此哇咬群声何。
或歌变羽亦快意,骤驰铁马挥金戈。
词人久放防露作,音虽噍杀终难磨。
半生古意徇同调,企心疲想空蒐罗。
谁知古调属巨手,鲁灵光殿瞻峨峨。
世人求见路相左,不在朝市藏岩阿。
鱼龙风雨各变态,凭君一气之所呵。
文章鼓吹有根柢,以混凡响奚能讹。
异书梦见身化蠹,奇字饱积胸盘蝌。
长源阔澜绝游溯,槎犯牛斗梁鼋鼍。
观君笔阵却而走,狂叫百匝巡庭柯。
魂迷上下九枝日,目眩经纬群龙梭。
传闻挥毫复容易,若不欲作聊委蛇。
陆离瑰傀乃有此,便恐雨逗劳娲娥。
彫鈲元气镌福命,我为此老挥滂沱。
蓬行鹊起顿尘壤,壮士穷老归平和。
但闻洛阳负奇望,不见岛佛身登科。
他人愠色君莞尔,世上馀子纷何多。
感君意厚借馀论,愧我蹇才同伏驼。
脱非知己孰华予,径持布鼓雷门过。
不材敢溷匠石斲,朽骨妄冀良工磋。
南州昔日富文藻,骑鲸客去江犹波。
青天明月不改色,历照过客无偏颇。
生同斯世游共国,高谈痛饮宁论佗。
我曹世外结心赏,岂似群论工媕娿。
一编落手等性命,两髀生肉徒摩挲。
怜余亲在有行役,青山采石留君哦。
此时暂作失群雁,他日愿化听经鹅。
相从亲受法眼藏,奚事铸像参禅那。
汰淘众响出金石,发挥大义追卿轲。
书成倘许附姓氏,相与万古流江河。
君其书铭置我座,勉旃小子毋蹉跎。

拼音解读

wǒ shēng ěr bú bié fēng jiē ,ér ài qīng miào míng táng gē 。
kuí xiāng zǐ yě bú zài shì ,nài cǐ wa yǎo qún shēng hé 。
huò gē biàn yǔ yì kuài yì ,zhòu chí tiě mǎ huī jīn gē 。
cí rén jiǔ fàng fáng lù zuò ,yīn suī jiào shā zhōng nán mó 。
bàn shēng gǔ yì xùn tóng diào ,qǐ xīn pí xiǎng kōng sōu luó 。
shuí zhī gǔ diào shǔ jù shǒu ,lǔ líng guāng diàn zhān é é 。
shì rén qiú jiàn lù xiàng zuǒ ,bú zài cháo shì cáng yán ā 。
yú lóng fēng yǔ gè biàn tài ,píng jun1 yī qì zhī suǒ hē 。
wén zhāng gǔ chuī yǒu gēn dǐ ,yǐ hún fán xiǎng xī néng é 。
yì shū mèng jiàn shēn huà dù ,qí zì bǎo jī xiōng pán kē 。
zhǎng yuán kuò lán jué yóu sù ,chá fàn niú dòu liáng yuán tuó 。
guān jun1 bǐ zhèn què ér zǒu ,kuáng jiào bǎi zā xún tíng kē 。
hún mí shàng xià jiǔ zhī rì ,mù xuàn jīng wěi qún lóng suō 。
chuán wén huī háo fù róng yì ,ruò bú yù zuò liáo wěi shé 。
lù lí guī guī nǎi yǒu cǐ ,biàn kǒng yǔ dòu láo wā é 。
diāo pì yuán qì juān fú mìng ,wǒ wéi cǐ lǎo huī pāng tuó 。
péng háng què qǐ dùn chén rǎng ,zhuàng shì qióng lǎo guī píng hé 。
dàn wén luò yáng fù qí wàng ,bú jiàn dǎo fó shēn dēng kē 。
tā rén yùn sè jun1 wǎn ěr ,shì shàng yú zǐ fēn hé duō 。
gǎn jun1 yì hòu jiè yú lùn ,kuì wǒ jiǎn cái tóng fú tuó 。
tuō fēi zhī jǐ shú huá yǔ ,jìng chí bù gǔ léi mén guò 。
bú cái gǎn hùn jiàng shí zhuó ,xiǔ gǔ wàng jì liáng gōng cuō 。
nán zhōu xī rì fù wén zǎo ,qí jīng kè qù jiāng yóu bō 。
qīng tiān míng yuè bú gǎi sè ,lì zhào guò kè wú piān pō 。
shēng tóng sī shì yóu gòng guó ,gāo tán tòng yǐn níng lùn tuó 。
wǒ cáo shì wài jié xīn shǎng ,qǐ sì qún lùn gōng ān ē 。
yī biān luò shǒu děng xìng mìng ,liǎng bì shēng ròu tú mó suō 。
lián yú qīn zài yǒu háng yì ,qīng shān cǎi shí liú jun1 ò 。
cǐ shí zàn zuò shī qún yàn ,tā rì yuàn huà tīng jīng é 。
xiàng cóng qīn shòu fǎ yǎn cáng ,xī shì zhù xiàng cān chán nà 。
tài táo zhòng xiǎng chū jīn shí ,fā huī dà yì zhuī qīng kē 。
shū chéng tǎng xǔ fù xìng shì ,xiàng yǔ wàn gǔ liú jiāng hé 。
jun1 qí shū míng zhì wǒ zuò ,miǎn zhān xiǎo zǐ wú cuō tuó 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《贾礼耕用昌黎石鼓歌韵赠诗和赠一首》作者:黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749-1783) 字仲则,一字汉镛,号鹿菲子。江苏武进人。清监生。家贫游四方,入安徽学政朱筠幕。乾隆四十一年(1776)高宗东巡召试,列二等,陕西巡抚毕沅爱其才,助其纳资为县丞。将补官,遇债主催逼,抱病赴西安,卒于山西运使沈业富署中。其诗与洪亮吉齐名称"洪黄",为清中叶最具代表性诗人,任其天之自然,称其心之欲出,乾坤清气,独往独来。词小令情辞兼胜,长调颇多楚声。又精书艺,工篆刻。有《两当轩集》、《竹眠词》。►1386篇诗文

古诗韵典网提供《贾礼耕用昌黎石鼓歌韵赠诗和赠一首》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《贾礼耕用昌黎石鼓歌韵赠诗和赠一首》出自黄景仁的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/71478.html

《贾礼耕用昌黎石鼓歌韵赠诗和赠一首》名句