登秦望山

黄景仁〔清朝〕

揭晓达秦望,奋身穷跻攀。
举头瞥见半崖赤,回首旭日扶桑边。
昔年沙丘一堆骨,千军拥上兹山巅。
天吴海若勃然怒,鼓作巨浪声喧阗。
驱之使行不敢息,心目惝恍神迁延。
吁嗟祖龙尔何物,乃欲至此求神仙。
汝尚徘徊不得去,三百童女何辜焉。
上蔡猎师善承旨,诵以秩望援遗编。
一出硬笔走光怪,巨碣遂有蝌蚪躔。
惊雷蛰龙扰不得,风雨屹立东南天。
我生好奇徇耳食,惯凿荒僻寻奥诠。
填胸古意上兹岭,欲拂苔藓披连蜷。
猿啼鹤唳杳无有,惟见海鹘盘荒烟。
君不见人事推迁尚如此,何况蓬莱缥缈空流传。
蠢夫俗子各延领,汝虽恸哭何人怜。
愀然日暮亦归去,今古一望谁后先。

拼音解读

jiē xiǎo dá qín wàng ,fèn shēn qióng jī pān 。
jǔ tóu piē jiàn bàn yá chì ,huí shǒu xù rì fú sāng biān 。
xī nián shā qiū yī duī gǔ ,qiān jun1 yōng shàng zī shān diān 。
tiān wú hǎi ruò bó rán nù ,gǔ zuò jù làng shēng xuān tián 。
qū zhī shǐ háng bú gǎn xī ,xīn mù chǎng huǎng shén qiān yán 。
yù jiē zǔ lóng ěr hé wù ,nǎi yù zhì cǐ qiú shén xiān 。
rǔ shàng pái huái bú dé qù ,sān bǎi tóng nǚ hé gū yān 。
shàng cài liè shī shàn chéng zhǐ ,sòng yǐ zhì wàng yuán yí biān 。
yī chū yìng bǐ zǒu guāng guài ,jù jié suí yǒu kē dǒu chán 。
jīng léi zhé lóng rǎo bú dé ,fēng yǔ yì lì dōng nán tiān 。
wǒ shēng hǎo qí xùn ěr shí ,guàn záo huāng pì xún ào quán 。
tián xiōng gǔ yì shàng zī lǐng ,yù fú tái xiǎn pī lián quán 。
yuán tí hè lì yǎo wú yǒu ,wéi jiàn hǎi gǔ pán huāng yān 。
jun1 bú jiàn rén shì tuī qiān shàng rú cǐ ,hé kuàng péng lái piāo miǎo kōng liú chuán 。
chǔn fū sú zǐ gè yán lǐng ,rǔ suī tòng kū hé rén lián 。
qiǎo rán rì mù yì guī qù ,jīn gǔ yī wàng shuí hòu xiān 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《登秦望山》作者:黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749-1783) 字仲则,一字汉镛,号鹿菲子。江苏武进人。清监生。家贫游四方,入安徽学政朱筠幕。乾隆四十一年(1776)高宗东巡召试,列二等,陕西巡抚毕沅爱其才,助其纳资为县丞。将补官,遇债主催逼,抱病赴西安,卒于山西运使沈业富署中。其诗与洪亮吉齐名称"洪黄",为清中叶最具代表性诗人,任其天之自然,称其心之欲出,乾坤清气,独往独来。词小令情辞兼胜,长调颇多楚声。又精书艺,工篆刻。有《两当轩集》、《竹眠词》。►1386篇诗文

古诗韵典网提供《登秦望山》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《登秦望山》出自黄景仁的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/71622.html