游四明山放歌

黄景仁〔清朝〕

赤城峨峨一千丈,欲走东海连蓬莱。
望洋忽勒千里足,怒气倒激成潆洄。
太阴冱结惨不泄,仅有一窦从天开。
四明之号自兹始,其脉本自天台来。
绵亘七邑,为里八百,三百八十,芙蓉崔嵬。
道书六六兹第九,丹山赤水何雄哉。
三菁二韭恍可掬,际天浅黛浮云隈。
羊蹲牛伏怒雕镂,大晦小晦争奇瑰。
罾囊所注究何物,灵气郁结凝胚胎。
阴晴瞥眼倏易候,高下指臂交钩排。
峭壁一劈忽千仞,独鹤吊影愁猿猜。
依稀毋乃鬼斧凿,窈冥若有神丁锤。
或如神龙忽掉尾,或若铁骑宵衔枚。
或如丈夫倚长剑,仰看白日心馀哀。
或如华堂敞高会,玉山渐渐东西颓。
或如美女将进酒,凝睇却立擎瑶杯。
忽或纂组杂婉媷,忽或旗鼓纷旋回。
躨跜变化不可以笔述,势掩赤柱驱风雷。
星辰绝顶手堪摸,银河贴天声喧豗。
沧桑迁变运指掌,琉球日本数点青如苔。
阆风一夜忽至此,日月照耀金银台。
空中步虚夜深落,金支翠羽光徘徊。
宛延神物国其下,击斗往往苍崖摧。
阴霾贼雾黝深窟,上有云气徵祥灾。
渴虬饥鳄恣拿攫,苍麋玄豹和黄能。
丹葩琪草四时绿,贝多一树何人栽。
如拳黄独遍幽谷,生啖不用松枝煨。
胡麻满地亦可饭,女萝作衣无须裁。
石屏丹灶孰屏当,霓裳何处相追陪。
呜呼,人间果有宅仙处,至此那得留形骸。
昔闻句馀东南擅名胜,瀛壶最近兹其推。
寻真惝恍得灵躅,此处曾隐仙人梅。
谢公万夫凿不得,阮刘遗迹空沈埋。
古人一一呼不应,徒使后死慷慨愁心怀。
终当披发谢尘鞅,冥心决凿山中坏。
丹文秘记有时见,何必岁岁穿芒鞋。
狂歌忽卷海霞出,正值鹤驭风中回。

拼音解读

chì chéng é é yī qiān zhàng ,yù zǒu dōng hǎi lián péng lái 。
wàng yáng hū lè qiān lǐ zú ,nù qì dǎo jī chéng yíng huí 。
tài yīn hù jié cǎn bú xiè ,jǐn yǒu yī dòu cóng tiān kāi 。
sì míng zhī hào zì zī shǐ ,qí mò běn zì tiān tái lái 。
mián gèn qī yì ,wéi lǐ bā bǎi ,sān bǎi bā shí ,fú róng cuī wéi 。
dào shū liù liù zī dì jiǔ ,dān shān chì shuǐ hé xióng zāi 。
sān jīng èr jiǔ huǎng kě jū ,jì tiān qiǎn dài fú yún wēi 。
yáng dūn niú fú nù diāo lòu ,dà huì xiǎo huì zhēng qí guī 。
zēng náng suǒ zhù jiū hé wù ,líng qì yù jié níng pēi tāi 。
yīn qíng piē yǎn shū yì hòu ,gāo xià zhǐ bì jiāo gōu pái 。
qiào bì yī pī hū qiān rèn ,dú hè diào yǐng chóu yuán cāi 。
yī xī wú nǎi guǐ fǔ záo ,yǎo míng ruò yǒu shén dīng chuí 。
huò rú shén lóng hū diào wěi ,huò ruò tiě qí xiāo xián méi 。
huò rú zhàng fū yǐ zhǎng jiàn ,yǎng kàn bái rì xīn yú āi 。
huò rú huá táng chǎng gāo huì ,yù shān jiàn jiàn dōng xī tuí 。
huò rú měi nǚ jiāng jìn jiǔ ,níng dì què lì qíng yáo bēi 。
hū huò zuǎn zǔ zá wǎn rù ,hū huò qí gǔ fēn xuán huí 。
kuí ní biàn huà bú kě yǐ bǐ shù ,shì yǎn chì zhù qū fēng léi 。
xīng chén jué dǐng shǒu kān mō ,yín hé tiē tiān shēng xuān huī 。
cāng sāng qiān biàn yùn zhǐ zhǎng ,liú qiú rì běn shù diǎn qīng rú tái 。
láng fēng yī yè hū zhì cǐ ,rì yuè zhào yào jīn yín tái 。
kōng zhōng bù xū yè shēn luò ,jīn zhī cuì yǔ guāng pái huái 。
wǎn yán shén wù guó qí xià ,jī dòu wǎng wǎng cāng yá cuī 。
yīn mái zéi wù yǒu shēn kū ,shàng yǒu yún qì zhēng xiáng zāi 。
kě qiú jī è zì ná jué ,cāng mí xuán bào hé huáng néng 。
dān pā qí cǎo sì shí lǜ ,bèi duō yī shù hé rén zāi 。
rú quán huáng dú biàn yōu gǔ ,shēng dàn bú yòng sōng zhī wēi 。
hú má mǎn dì yì kě fàn ,nǚ luó zuò yī wú xū cái 。
shí píng dān zào shú píng dāng ,ní shang hé chù xiàng zhuī péi 。
wū hū ,rén jiān guǒ yǒu zhái xiān chù ,zhì cǐ nà dé liú xíng hái 。
xī wén jù yú dōng nán shàn míng shèng ,yíng hú zuì jìn zī qí tuī 。
xún zhēn chǎng huǎng dé líng zhú ,cǐ chù céng yǐn xiān rén méi 。
xiè gōng wàn fū záo bú dé ,ruǎn liú yí jì kōng shěn mái 。
gǔ rén yī yī hū bú yīng ,tú shǐ hòu sǐ kāng kǎi chóu xīn huái 。
zhōng dāng pī fā xiè chén yāng ,míng xīn jué záo shān zhōng huài 。
dān wén mì jì yǒu shí jiàn ,hé bì suì suì chuān máng xié 。
kuáng gē hū juàn hǎi xiá chū ,zhèng zhí hè yù fēng zhōng huí 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《游四明山放歌》作者:黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749-1783) 字仲则,一字汉镛,号鹿菲子。江苏武进人。清监生。家贫游四方,入安徽学政朱筠幕。乾隆四十一年(1776)高宗东巡召试,列二等,陕西巡抚毕沅爱其才,助其纳资为县丞。将补官,遇债主催逼,抱病赴西安,卒于山西运使沈业富署中。其诗与洪亮吉齐名称"洪黄",为清中叶最具代表性诗人,任其天之自然,称其心之欲出,乾坤清气,独往独来。词小令情辞兼胜,长调颇多楚声。又精书艺,工篆刻。有《两当轩集》、《竹眠词》。►1386篇诗文

古诗韵典网提供《游四明山放歌》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《游四明山放歌》出自黄景仁的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/71625.html

《游四明山放歌》名句