禹碑

黄景仁〔清朝〕

我闻岣嵝尖刻神禹碑,访者曾有韩昌黎。
千搜万索涕涟洏,空以郁结形歌诗。
阴阳翕聚鬼神守,斯文千古长崔巍。
胡为一朝启灵钥,寻常樵叟相侦窥。
意岂至宝欲公世,否即呵护久且驰。
何生好古厉险巇,亲擘萝藓摹拳奇。
七十七字走光怪,归刻岳麓南峰陲。
依然沦没四百载,神物在眼人不知。
长沙太守搜得之,摩崖欲读牙胶持。
勒以巨碣问当世,灵秘一泄无由追。
兵荒燹乱独屹立,雷轰电闪无偏敧。
日月照耀洞庭野,风雨洗刷潇湘湄。
呜呼蝌蚪法久绝,令我一见生嗟咨。
凝精应接尚不暇,文字且阙千秋疑。
后来杨沈太嘈囋,强以点画相敲推。
梦神恍惚固可笑,寻义穿凿尤堪嗤。
六书尚可尽太古,直以面貌寻宗支。
独怪欧阳与赵郑,集古金石穷搜披。
横陈彝釜及箴玺,岂有此物反见遗。
大抵事迹果严閟,待时而出非故迟。
倘欲刻意辨真伪,问有真者谁知之。
予生怀古嗟已晚,何处不受前人欺。
况兹明德实昭亘,碑石聊以留歌思。
陈仓已有石鼓出,燕山复见商鼎移。
此碑安见竟阒灭,再刻岂必多差池。
麝煤轻翰拓蝉翼,坐卧扪摸肌忘疲。
啾啾鬼哭夜雨粟,直是仓颉无籀斯。
读书不读秦以下,至此乃足供摩资。
作诗珍重告来者,神物从来有返时。

拼音解读

wǒ wén gǒu lǒu jiān kè shén yǔ bēi ,fǎng zhě céng yǒu hán chāng lí 。
qiān sōu wàn suǒ tì lián ér ,kōng yǐ yù jié xíng gē shī 。
yīn yáng xī jù guǐ shén shǒu ,sī wén qiān gǔ zhǎng cuī wēi 。
hú wéi yī cháo qǐ líng yào ,xún cháng qiáo sǒu xiàng zhēn kuī 。
yì qǐ zhì bǎo yù gōng shì ,fǒu jí hē hù jiǔ qiě chí 。
hé shēng hǎo gǔ lì xiǎn xī ,qīn bò luó xiǎn mó quán qí 。
qī shí qī zì zǒu guāng guài ,guī kè yuè lù nán fēng chuí 。
yī rán lún méi sì bǎi zǎi ,shén wù zài yǎn rén bú zhī 。
zhǎng shā tài shǒu sōu dé zhī ,mó yá yù dú yá jiāo chí 。
lè yǐ jù jié wèn dāng shì ,líng mì yī xiè wú yóu zhuī 。
bīng huāng xiǎn luàn dú yì lì ,léi hōng diàn shǎn wú piān jī 。
rì yuè zhào yào dòng tíng yě ,fēng yǔ xǐ shuā xiāo xiāng méi 。
wū hū kē dǒu fǎ jiǔ jué ,lìng wǒ yī jiàn shēng jiē zī 。
níng jīng yīng jiē shàng bú xiá ,wén zì qiě què qiān qiū yí 。
hòu lái yáng shěn tài cáo zá ,qiáng yǐ diǎn huà xiàng qiāo tuī 。
mèng shén huǎng hū gù kě xiào ,xún yì chuān záo yóu kān chī 。
liù shū shàng kě jìn tài gǔ ,zhí yǐ miàn mào xún zōng zhī 。
dú guài ōu yáng yǔ zhào zhèng ,jí gǔ jīn shí qióng sōu pī 。
héng chén yí fǔ jí zhēn xǐ ,qǐ yǒu cǐ wù fǎn jiàn yí 。
dà dǐ shì jì guǒ yán bì ,dài shí ér chū fēi gù chí 。
tǎng yù kè yì biàn zhēn wěi ,wèn yǒu zhēn zhě shuí zhī zhī 。
yǔ shēng huái gǔ jiē yǐ wǎn ,hé chù bú shòu qián rén qī 。
kuàng zī míng dé shí zhāo gèn ,bēi shí liáo yǐ liú gē sī 。
chén cāng yǐ yǒu shí gǔ chū ,yàn shān fù jiàn shāng dǐng yí 。
cǐ bēi ān jiàn jìng qù miè ,zài kè qǐ bì duō chà chí 。
shè méi qīng hàn tuò chán yì ,zuò wò mén mō jī wàng pí 。
jiū jiū guǐ kū yè yǔ sù ,zhí shì cāng jié wú zhòu sī 。
dú shū bú dú qín yǐ xià ,zhì cǐ nǎi zú gòng mó zī 。
zuò shī zhēn zhòng gào lái zhě ,shén wù cóng lái yǒu fǎn shí 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《禹碑》作者:黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749-1783) 字仲则,一字汉镛,号鹿菲子。江苏武进人。清监生。家贫游四方,入安徽学政朱筠幕。乾隆四十一年(1776)高宗东巡召试,列二等,陕西巡抚毕沅爱其才,助其纳资为县丞。将补官,遇债主催逼,抱病赴西安,卒于山西运使沈业富署中。其诗与洪亮吉齐名称"洪黄",为清中叶最具代表性诗人,任其天之自然,称其心之欲出,乾坤清气,独往独来。词小令情辞兼胜,长调颇多楚声。又精书艺,工篆刻。有《两当轩集》、《竹眠词》。►1386篇诗文

古诗韵典网提供《禹碑》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《禹碑》出自黄景仁的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/71635.html