沿溪修竹百万个,高梧下瞰青氤氲。
游鳞浴鸟不可数,垂金屈玉镂沙文。
海浮先生此栖寄,筝歌妙曲天下闻。
哲昆风雅共甄综,典午诸谢焉能群。
清尘继之有宗伯,枚马雄词董生策。
吾家太傅昔同朝,枚卜均逢定陵择。
中旨方将阙下宣,片言偶为宵人格。
经纶未展宜代兴,致君尧舜相国能。
迩来吐握下白屋,维公维旦千夫称。
沙堤遥开万杨柳,邸第近接双觚棱。
尊也平生布衣贱,柴车偶逐摛词彦。
龙门侧足未遽登,自分江湖钓游便。
冶源水,冶源山,我公饮此玉鍊颜。
愿随海上南飞鹤,遥听云璈一曲还。
朱彝尊(1629—1709) 清代词人、学者、藏书家。字锡鬯,号竹垞、醧舫,晚号小长芦钓鱼师,别号金风亭长。浙江秀水(今浙江嘉兴市)人。康熙十八年(1679)举博学鸿词科,除翰林院检讨,后入直南书房。博通经史,参加纂修《明史》。工诗古文词,长于考据,开创“浙西词派”,与陈维崧并称“朱陈”,与王士祯称南北两大诗宗(“南朱北王”);精于金石,热衷购藏古籍,为清初著名藏书家之一。著述甚丰,所辑《词综》是中国词学方面的重要选本。曾作《闻鹤楼成赋寄楚中一二知己》,表达了对黄鹤楼“壮观百年今在眼”的喜悦。►2761篇诗文
古诗韵典网提供《冶源歌寿相国冯公》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《冶源歌寿相国冯公》出自朱彝尊的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/74279.html
吴姬纤手抱云和,花下回船烛下歌。
此夕缘流思并载,愁人无那月明多。
已脱朝衫分卜耕,剧怜乡味算归程。
秋风弹指今年误,输与江东老步兵。
少年黄海说曾经,爱向松根煮茯苓。
试问携琴旧童子,弦桐石上许谁听。
亡国春风,故宫铅水,空馀芳草,冷花开遍江南岸。
王孙老矣,文采风流,墨池笔婿,泪痕都染。
帝子含颦,洛灵微步,宛在中洲半。
怅骚人、未经佩,徒艺楚英九畹。
缭乱。
一丛寒碧,生烟疏雨,随意攲斜,鹅绢蝉纱,寄情悽惋。
尚想白石,兰亭遗事,逸兴千秋如见。
岂似吴兴,君家承旨,蕃马风尘满。
纵自署、水晶宫,怕有鸥波难洗。
鸭头老绿鸭脚黄,十十五五沿斜塘。
不劳蜀郡滕昌祐,勾染一枝红拒霜。