沁园春

纳兰性德〔清朝〕

丁巳重阳前三日,梦亡妇淡装素服,执手哽咽,语多不复能记。
但临别有云:“衔恨愿为天上月,年年犹得向郎圆”。
妇素未工诗,不知何以得此也,觉后感赋瞬息浮生,薄命如斯,低徊怎忘。
记绣榻闲时,并吹戏雨;
雕阑曲处,同倚斜阳。
梦好难留,诗残莫续,赢得更深哭一场。
遗容在,只灵飙一转,未许端详。
重寻碧落茫茫。
料短发、朝来定有霜。
便人间天上,尘缘未断;
春花秋叶,触绪还伤。
欲结绸缪,翻惊摇落,减尽荀衣昨日香。
真无奈,倩声声邻笛,谱出回肠。

拼音解读

dīng sì zhòng yáng qián sān rì ,mèng wáng fù dàn zhuāng sù fú ,zhí shǒu gěng yān ,yǔ duō bú fù néng jì 。
dàn lín bié yǒu yún :“xián hèn yuàn wéi tiān shàng yuè ,nián nián yóu dé xiàng láng yuán ”。
fù sù wèi gōng shī ,bú zhī hé yǐ dé cǐ yě ,jiào hòu gǎn fù shùn xī fú shēng ,báo mìng rú sī ,dī huái zěn wàng 。
jì xiù tà xián shí ,bìng chuī xì yǔ ;
diāo lán qǔ chù ,tóng yǐ xié yáng 。
mèng hǎo nán liú ,shī cán mò xù ,yíng dé gèng shēn kū yī chǎng 。
yí róng zài ,zhī líng biāo yī zhuǎn ,wèi xǔ duān xiáng 。
zhòng xún bì luò máng máng 。
liào duǎn fā 、cháo lái dìng yǒu shuāng 。
biàn rén jiān tiān shàng ,chén yuán wèi duàn ;
chūn huā qiū yè ,chù xù hái shāng 。
yù jié chóu miù ,fān jīng yáo luò ,jiǎn jìn xún yī zuó rì xiāng 。
zhēn wú nài ,qiàn shēng shēng lín dí ,pǔ chū huí cháng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《沁园春》作者:纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685) 字容若,号楞伽山人,初名成德。满洲正黄旗人。清康熙十四年(1675)进士。授三等侍卫,寻晋一等。数随清圣祖出巡塞外之地。好结客,一时文士皆乐与交,与世所称落落寡合者,如严绳孙、顾贞观、陈维崧、姜宸英尤相契厚。工诗,得唐开元、大历间丰格。词尤享名,喜学北宋。论者谓其以自然之眼观物,以自然之舌言情,故能真切感人。谭献以之与项廷纪、蒋春霖为清词三鼎足。今人以其与曹贞吉、顾贞观称"京华三绝"。有《通志堂集》。词集名《纳兰词》。►194篇诗文

古诗韵典网提供《沁园春》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《沁园春》出自纳兰性德的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/8431.html