莲花比侬艳,菱丝系侬情。
移船出浦迟,纤手弄涟漪。
心心期薢茩,贪看鸳鸯飞。
水清菱花香,水浊菱角鲜。
采清不采浊,斯意侬自怜。
湘藕同心生,芙蕖守红死。
异蒂连紫茎,缠绵亦如此。
女伴笑相逢,隔船两招手。
相约并船行,相怜暂相偶。
采得折腰红,归家持赠郎。
清歌终一曲,明月满回塘。
沈德潜(1673-1769) 字确士,号归愚。江苏长洲(今苏州)人。早贫,以授徒教馆为生40余年,科举试十七次始中,年已六十七,备享乾隆荣宠,官至内阁学士兼礼部侍郎。早年师从叶燮学诗。高宗赐诗极多。卒谥文悫。论诗专主格律,所作平正通达,然实乏才气。有选本《唐诗别裁》、《明诗别裁》、《国朝诗别裁》、《古诗源》,著有《竹啸轩诗钞》、《归愚诗文钞》、《说诗晬语》。四十三年,徐述夔案起,以曾为徐氏《一柱楼诗》作序,夺谥,并毁墓碑。►3203篇诗文
古诗韵典网提供《采菱曲》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《采菱曲》出自沈德潜的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/99079.html
少年重义气,结交浮华子。
久要如弟兄,盟言指白水。
中路各东西,穷通分彼此。
恩情日以轻,对面隔千里。
穷通尚复然,何暇计生死。
乃知择交难,须自知人始。
莫弃孤生松,而种桃与李。
生平不敢受恩私,古道由来重感知。
曾以赋棋呼小友,还因咏草赏新诗。
九原可作惟随武,千里相思是向期。
更有姓名留夹袋,树人心事切调饥。
主圣容孤直,臣劳咎独贤。
声名重参选,心血尽筹边。
清论朝班上,遗棺雪岭前。
乘槎有归日,未及汉张骞。
传来天藻下衡庐,异数犹颁去国馀。
寒士旧曾依涧壑,诗人老矣注虫鱼。
遗荣疏广同归里,解组知章并遂初。
应有白虹千丈起,赐书光气烛空虚。
少岁乍闻汪君名,健笔能赋东西京。
中年乍识汪君面,翻恨十载迟相见。
后来并见汪君心,清逾冰雪高云岑。
长啸凌瀛洲,远眺万里外。
蓬壶脚底游,组绶腰间佩。
头颅如许故依然,富贵神仙两茫昧。
胸中堆阜那能平,郁律衡嵩恒华岱。
草堂小筑琴河边,远闻嘉客喜欲颠,留客每恨囊无钱。
拔钗沽酒钗已尽,笑泥红闺明镜前。
安仁悼亡诗屡赋,穷庐抱影同枯禅。
今春我作寻山行,感君为我开柴荆。
山蔬小摘具宾主,适意勿限醉与醒。
骥子突兀才且英,咿嚘肯逐苍蝇鸣。
兰荪年才五六龄,见我拱揖称先生。
淹留日夕滞归棹,梅花开落枝空横。
别来秋风生,金粟岩前发。
值君悬弧辰,大衍恰五十。
宾朋齐称介寿觞,荼圃酣嬉醉三日。
醒来自嘲还自贺,湖山风月容高卧。
广文先生岂贱贫,秀才未及官人大。
两官分俸三十石,廿载行看救寒饿。
简兮之诗君且歌,醉拍瓦甒无人和。
人生放达乐有馀,富贵神仙是谁个。
君不见梁园金谷成飞尘,紫皇玉女焉能亲。
闭门著书寿无算,后有子云知子云。