喜盛集亲朋,争喧鼓吹,满泛壶觞。
八仙共教童子,送蟠桃封寄与翁尝。
甘比玉杯云液,冷如金碗冰浆。
佳儿拜捧上高堂。
擘破散奇香。
恰半枚入口,身田温暖,腑脏清凉。
管取延年却老,转颜红发黑更瞳方。
此去才周花甲,从头再数何妨。
李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文
古诗韵典网提供《木兰花慢 庆寿》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《木兰花慢 庆寿》出自李昌祺的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/111141.html
绾雾纤纤指,凌波小小莲。
春山银烛下,秋水玉尊前。
舞袖鸳鸯锦,歌珠玳瑁筵。
座间俱狎客,惟属杜樊川。
长乐疏钟曙色催,千官扈跸出蓬莱。
香飘辇路鸾舆至,日射天袍雉扇开。
九域车书同盛典,两京词赋属雄才。
从容得侍清闲宴,更捧南山万寿杯。
饮罢庭前树影移,城南城北路多岐。
丁宁少长忙归去,莫待云深日暝时。
识子壮游日,才华杜樊川。
扬眉吐英槩,远泛江湖船。
江湖少俊非凡俦,青罗束带乌貂裘。
挥金买笑纵欢赏,等闲到处成淹留。
淹留从教秋复春,身轻富贵若浮云。
璚箫度曲对花听,翠被笼香和醉薰。
家声意气谁可及,喧呼剧饮争豪逸。
飞觞百罚双妖娆,岂惜缠头锦盈匹。
光阴悠悠逝水忙,忽看玄鬓点吴霜。
娇歌慢舞志终极,长揖相知归故乡。
归来旧态都忘却,貌得高情在林壑。
独行只挟琴书随,好境登临有真乐。
风流一去散如萍,天涯无复寻芳盟。
雁门学士妙文翰,挥毫莫写平生情。
平生情,良未足,九京若更逢何戡,重唱当年渭城曲。
东坡先生人中龙,才高屡被群小攻。
遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。
楼橹灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。