灿三星、居然在户,焕辉庭砌。
照见堂前荆花树,一朵忽成双蒂。
听花底、笙歌声沸。
传道仙娥辞洞府,跨青鸾、喜会文章婿。
态窈窕,容端丽。
知郎早有凌云志。
小科场、探花手段,好教先试。
仍把风流京兆笔,巧画翠眉纤细。
却慢慢、大登科第。
况是妙年谐燕尔,且亲前、齐著斓斑戏。
众喝采,好兄弟。
李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文
古诗韵典网提供《贺新郎 新婚》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《贺新郎 新婚》出自李昌祺的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/111150.html
残历惟馀晦,殊乡又遇春。
壮怀灰共冷,衰鬓雪争新。
颇觉逢迎懒,徒思引退频。
自缘忘物我,何用辨玒珉。
方寸湛明鉴,贤愚罔弗然。
浸淫汨私欲,沈溺陷危颠。
善性宁终昧,清光应暂捐。
勉旃力磨治,皎洁当如前。
闻讣心先折,开缄泪若倾。
异乡离别恨,同气死生情。
哽咽悲何已,呻吟痛曷平。
九京知有憾,弱子尚孩婴。
月淡霜清禁漏残,朝回初退紫宸班。
来飞叶令云中舄,归看茅盈隐处山。
城边棠树应多种,壁上蒲鞭只是閒。
列宿垂辉皆拱北,郎星独近太微间。
大梁据中土,自昔风气旺。
北邙殊蜿蜒,太室极雄壮。
黄河贯其间,浩浩恣奔放。
四野开平衍,桑柘绿相乡。
丁男事耕耨,姑妇治丝纩。
菽麦盈仓庾,醑醴溢盆盎。
近岁颇凶屯,旱暵觖农望。
念兹饥馁馀,十室九鳏旷。
长贫负租税,远役困夫匠。
督刍实赖公,区画咸适当。
深体尧舜心,推仁悯凋丧。
叱咤尚弗忍,矧肯施鞭杖。
愧余谫劣才,旬宣乏善状。
竭力奉宽条,庶减疲癃恙。
赠别陈民艰,冀君彻卿相。