灿三星、居然在户,焕辉庭砌。
照见堂前荆花树,一朵忽成双蒂。
听花底、笙歌声沸。
传道仙娥辞洞府,跨青鸾、喜会文章婿。
态窈窕,容端丽。
知郎早有凌云志。
小科场、探花手段,好教先试。
仍把风流京兆笔,巧画翠眉纤细。
却慢慢、大登科第。
况是妙年谐燕尔,且亲前、齐著斓斑戏。
众喝采,好兄弟。
“冬暖天晴霁”的下一句是灿三星、居然在户,焕辉庭砌。该诗句出自李昌祺的作品《贺新郎 新婚》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111150_1.html
弱志弗苟尚,遂与世好殊。
性本爱闲逸,种菊绕蓬庐。
时当雪霜厉,群卉悴无馀。
斯花独敷荣,为我莫景娱。
掇英泛美酒,燕坐当前除。
菊可制颓龄,酒能解饥劬。
陶然有真乐,此外奚所需。
俯仰天地间,百年复何如。
寄语达生者,浮名岂能拘。
人稀院静户长扃,清磬泠泠已厌听。
欲涤平生尘土念,半函圆觉贝多经。
西山秀矗碧芙蓉,浩劫天真宅此中。
飞瀑倒悬清洒雪,层峦远耸翠摩空。
珠林有树皆栖鹤,玉涧无泓不蛰龙。
列缺蜚廉皆拥卫,䌽云长绕万株松。
江南有佳植,名列果品中。
仙郎乃独好,官舍亲培封。
亭亭异众卉,秀茂当严冬。
深绿冷逾茂,繁青寒更浓。
满树叶葱茜,阴森密成丛。
岁晏不改色,傲睨雪与风。
所以玩物者,爱比松柏同。
灌溉役舆隶,赋咏劳群公。
人物两奇特,永言播无穷。
离弦兼楚调,忍向醉时闻。
连岁长为客,他乡更别君。
鸥波明夕照,雁字写秋云。
迢递还乡梦,相随过海门。