舟车日旁午,来往无停踪。
民贫困迎送,矧值岁罕丰。
褴缕衣百结,藜藿恒弗充。
前年太守来,遴选出圣衷。
下车亟摩抚,昕夕劳其躬。
还珠及渡虎,有待臻全功。
我昔因入觐,道经淇水东。
解鞍憩驿舍,桂树空庭中。
有鸟鸣树间,其雌和其雄。
物既适至性,人犹含苦悰。
尚期尽生遂,和辑比鸟同。
庶令盛明代,再见黄与龚。
托画表深意,宁论描写工。
李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文
古诗韵典网提供《题翎毛画赠叶太守》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《题翎毛画赠叶太守》出自李昌祺的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/111768.html
浩然先生生盛唐,锦心秀口冰肝肠。
词追风雅谐宫商,清如环佩锵珩璜。
幼邻摩诘相颉颃,子美太白参翱翔。
私入禁署逢明皇,诵诗却诵南山章。
忤意拂袖还襄阳,嬉游只在云水乡。
闲身到处频徜徉,溪山晏岁梅吐香。
跨蹇独出寻孤芳,六花乱落纷悠扬。
老树翯翯虬龙骧,痴童前引冻欲僵。
回顾似促归去忙,鹿门尚有十里强。
先生驴背寒都忘,吟哦未觉天昏黄。
开元治世文运昌,同时诸子皆俊良。
惟公制作尤擅场,篇篇首首兴趣长。
字字句句金玉相,明珠白璧争焜煌,千载不朽垂休光。
豫章徐孺湖边,粉墙画戟元戎第。
高闳昼静,疏帘风淡,博山香细。
椿树长荣,萱丛镇茂,荆花连蒂。
有珍殽脆滑,纯绵轻暖,凡奉养、都加意。
先祖竭忠帝室。
到如令、子孙承继。
将门有将,非徒英勇,仍能孝义。
百战成功,万钟为养,也知容易。
愿斯堂、八柱坚如铁拄,永留人世。
万里驱驰负简书,桂花开遍雨晴初。
窗敲落叶空庭静,门掩残灯古驿虚。
露冷疏林惊宿鸟,江清远火见归渔。
天涯回首怀亲舍,欹枕无言意有馀。
花蹙红巾艳,枝攒绿叶深。
开轩闲玩久,聊悦病来心。
幽壑霁残雨,飞云昼濛濛。
大江泻练遥,上与银汉通。
村墟极平圹,岛屿迷西东。
长林隐空舍,众籁吟天风。
悬崖忽焉断,浩荡烟涛雄。
夕岚落霞外,把钓何老翁。
流水共情性,沙鸟知心胸。
浩然沧浪歌,濯足清潭中。
始知簪绂华,不与渔樵同。
兴适随去留,身閒忘达穷。
我生本放浪,中年抗尘容。
观图思初服,脱屣期息躬。
长揖凤鸾侣,永投鸥鹭踪。
自此卸衔勒,郊原春草丰。