亭树萧萧生暮凉。
安排清梦到胡床。
楚山楚水秋江外,江北江南客恨长。
蘋渚冷,橘汀黄。
断魂残梦更斜阳。
欲将此日悲秋泪,洒向江天哭楚狂。
安排清梦到胡床。
楚山楚水秋江外,江北江南客恨长。
蘋渚冷,橘汀黄。
断魂残梦更斜阳。
欲将此日悲秋泪,洒向江天哭楚狂。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《鹧鸪天 深秋悲感》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《鹧鸪天 深秋悲感》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116352.html
江城向晓,被西风揉碎,一天丝雨。
乱织离愁千万缕,多少关心情绪。
促织鸣时,木犀开后,秋色还如许。
那堪飘泊,异乡千里孤旅。
应想帘幕闲垂,西楼东院,齐把归期数。
记得临岐收泪眼,执手叮咛言语。
白酒红萸,黄花绿橘,莫等闲辜负。
朱笼归骑,甚时先报鹦鹉。
一曲清歌金缕衣。
巧佼心事有谁知。
自从别后难相见,空解题红寄好诗。
忆携手,过阶墀。
月笼花影半明时。
玉钗头上轻轻颤,摇落钗头豆蔻枝。
睡觉扶头听晓钟。
隔帘花雾湿香红。
翠摇钿砌梧桐影,暖透罗襦芍药风。
闲对影,记曾逢。
画眉临镜霎时同。
相思已有无穷恨,忍见孤鸾宿镜中。
云亸宫鬟,淡黄衫子轻香透。
晚凉时候。
睡起新妆就。
冰枕生寒,玉浸纤纤手。
沉吟久。
眉山敛秀。
爱道奴家瘦。
楼头月满。
栏干风度,有人肠断。
为多情、役得神魂撩乱。
又被梅萦绊。
对花沉醉应须拚。
且尊前相伴。
恨无端玉笛,穿帘透幕,好梦还惊散。