亭树萧萧生暮凉。
安排清梦到胡床。
楚山楚水秋江外,江北江南客恨长。
蘋渚冷,橘汀黄。
断魂残梦更斜阳。
欲将此日悲秋泪,洒向江天哭楚狂。
安排清梦到胡床。
楚山楚水秋江外,江北江南客恨长。
蘋渚冷,橘汀黄。
断魂残梦更斜阳。
欲将此日悲秋泪,洒向江天哭楚狂。
“亭树萧萧生暮凉”的下一句是安排清梦到胡床。该诗句出自赵长卿的作品《鹧鸪天 深秋悲感》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116352_1.html
小溪清浅照孤芳。
蕊珠娘。
暗传香。
春染粉容,清丽傅宫妆。
金缕翠蝉曾记得,花密密、过雕墙。
而今冷落水云乡。
念平康。
转情伤。
梦断巫云,空恨楚襄王。
冰雪肌肤消瘦损,愁满地、对斜阳。
金垂烟重,雪飏风轻,东风惯得多娇。
秀色依依,偏应绿水朱楼。
腰肢先来太瘦,更眉尖、惹得闲愁。
牵情处,是张郎年少,一种风流。
别后长堤目断,空记得当时,马上墙头。
细雨轻烟,何处夕系扁舟。
叮咛再须折赠,劝狂风、休挽长条。
春未老,到成阴、终待共游。
帘捲露花容。
几度相逢。
他知我意欲相通。
偏奈天教多阻间,积恨何穷。
云雨杳无踪。
愁怕东风。
时闻语笑恣欢浓。
惟有俺咱真分浅,往事成空。
手种梅花三四株。
要看冰霜照清臞。
朝来几朵茅檐下,竹外江头恐不如。
凝玉面,吐香须。
莫嫌孤瘦渐丰馀。
化工不肯孤人意,做底欢娱报答渠。
牡丹已过酴醾谢,飞尽繁花。
浓翠啼鸦。
绿水桥边卖酒家。
年时携手寻春去,满引流霞。
往事堪嗟。
犹喜潘郎鬓未华。