蕊珠娘。
暗传香。
春染粉容,清丽傅宫妆。
金缕翠蝉曾记得,花密密、过雕墙。
而今冷落水云乡。
念平康。
转情伤。
梦断巫云,空恨楚襄王。
冰雪肌肤消瘦损,愁满地、对斜阳。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《江神子/江城子》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《江神子/江城子》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116219.html
远岫螺头湿翠,流霞赪尾疏明。
断虹斜界雨新晴。
烟村灯火晚,江浦画难成。
我向其间泛叶,终朝露渚风汀。
老来心事最关情。
不堪三弄笛,吹作断肠声。
玉妃整佩,绛节参差御。
一笑唤春回,正江南、天寒岁莫。
孤标独立,占断世间香,云屋冷,雪篱深,长记西湖路。
人间尘土,不是留花处。
羌管一声催,碎琼瑶、纷纷似雨。
枝头著子,聊与世调羹,功就后,盍归休,还记来时不。
今夕知何夕,秋色正平分。
嫦娥此际,底事越样好精神。
已是天高气肃,那更清风洒洒,万里没纤云。
把酒临风饮,酒面起红鳞。
歌一曲,舞一曲,捧金樽。
从他妄想,老兔憔悴正纷纷。
我为桂花拚醉,明日扶头不起,颠倒白纶巾。
天若知人意,夜雨莫倾盆。
柳老抛绵春已深。
夹衣初试晓寒轻。
别离无奈此时情。
先自愁怀容易感,不堪闻底子规声。
西楼料得数回程。
梅黄又见纤纤雨。
客里情怀两眉聚。
何处烟村啼杜宇。
劝人归去,早思家转,听得声声苦。
利名萦绊何时住。
恼乱愁肠成万缕。
满眼兴亡知几许。
不如寻个,老松石畔,作个柴门户。