小溪清浅照孤芳。
蕊珠娘。
暗传香。
春染粉容,清丽傅宫妆。
金缕翠蝉曾记得,花密密、过雕墙。
而今冷落水云乡。
念平康。
转情伤。
梦断巫云,空恨楚襄王。
冰雪肌肤消瘦损,愁满地、对斜阳。
蕊珠娘。
暗传香。
春染粉容,清丽傅宫妆。
金缕翠蝉曾记得,花密密、过雕墙。
而今冷落水云乡。
念平康。
转情伤。
梦断巫云,空恨楚襄王。
冰雪肌肤消瘦损,愁满地、对斜阳。
“蕊珠娘”的上一句是小溪清浅照孤芳;“蕊珠娘”的下一句是暗传香。该诗句出自赵长卿的作品《江神子/江城子》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116219_2.html
晴雪楼台,试灯帘幕,适是元宵。
罗绮娇春,帝城风景,今夜应饶。
争知我系如匏,便蹋月良天任教。
早闭柴门,从他箫鼓,细打轻敲。
世谛人多错。
阿谁将、虚名微利,放教轻著。
万事莫非前定了,选甚微如饮酌。
算徒诧、龙韬豹略。
纵使龙头安尺木,更从教、豹变生三角。
浑是梦,恍如昨。
吾庐自笑常虚廓。
对残编、磨穿枯砚,生涯微薄。
负郭田园能有几,随分安贫守约。
要不改、箪瓢颜乐。
西掖北扉终须到,且嘲风咏月常相谑。
更要甚,万金药。
初过菊花天,饯送月宫仙客。
丹桂拒霜浓淡,映眉间黄色。
红裙歌夜饮离觞,努力赴勍敌。
惟愿捷书来到,道一声都得。
最苦是离愁。
行坐里、只在心头。
待要作个巫山梦,孤衾展转,无眠到晓,和梦都休。
梦里也无由。
谁敢望、真个绸缪。
暂时不见浑闲事,只愁柳絮杨花,自来摆荡难留。
帘卷轻风怜小春。
荷枯菊悴正愁人。
江梅喜见一枝新。
料得主人偏爱惜,也应冰雪好精神。
故园桃李莫生嗔。