蕊珠娘。
暗传香。
春染粉容,清丽傅宫妆。
金缕翠蝉曾记得,花密密、过雕墙。
而今冷落水云乡。
念平康。
转情伤。
梦断巫云,空恨楚襄王。
冰雪肌肤消瘦损,愁满地、对斜阳。
“小溪清浅照孤芳”的下一句是蕊珠娘。该诗句出自赵长卿的作品《江神子/江城子》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/116219_1.html
只惯娇痴不惯愁。
离情浑不挂眉头。
可怜恼尽尊前客,却趁东风上小舟。
真个去,不权留。
落花流水一春休。
自怜不及春江水,随到滕王阁下流。
把酒相劳苦,月色耀天章。
冰轮碾破寒碧,飞入酒樽凉。
击节词人妙句,吸此清辉万丈,肺腑亦生光。
揽袂欲仙举,逸兴共天长。
日边客,幕中俊,坐间狂。
浩歌清啸,恍然云海渺茫茫。
唤醒谪仙苏二,何事常愁客少,更恐被云妨。
月与人长好,广大醉为乡。
先来天与精神,更因丽景添殊态。
拖轻苒苒,才凝一段,还分五䌽。
毕竟非烟,有时为雨,惹情无奈。
道无心,怎被歌声遏断,迟迟向、青天外。
宜伴先生醉卧,得饶道、和山须买。
也曾恼杀襄王,谁道依前不会。
我欲乘风归去,翻怅恨、帝乡何在。
念佳期未展,天长莫合,尽空相对。
东城沙软马蹄轻。
清和雨乍晴。
柳阴曲径泣流莺。
凄凉不忍听。
休苦怨,莫悲鸣。
何须雨泪倾。
但将巧语写心诚。
东君肯薄情。
肩舆晓踏江头月。月华冷浸消残雪。
雪月照疏篱。梅花三两枝。
人怜花淡薄。花恨人牢落。
不似那回时。醺醺醉玉肌。