故人一蹙便青云,咫尺相逢不相见。
丈夫须髯但如戟,黄尘没马渠未识。
晁侯文采老不闻,两耳壁塞目为昏。
三年刺促簿书里,更觉和气生春温。
谁能种兰生九畹,从公不辞堕车蹇。
冰霜入眼蚊蚋去,桃李成蹊草茅远。
胸中沧海无水旱,眼底浮云看舒卷。
顷来江上几送迎,聚蚊成雷公不惊。
笙竽沸地不知晓,公但寒窗延短檠。
乃知风雨昼窈冥,我亦不废晨鸡鸣。
箕山之下颍水边,脱冠便归须壮年。
诸公先寻买山钱,我亦从今当着鞭。
吕本中(1084—1145)宋寿州人,郡望东莱,字居仁,人称东莱先生,开封(今属河南)人。吕好问子。幼以荫授承务郎。徽宗政和、宣和间,官济阴主簿、泰州士曹掾。宣和六年(一一二四),除枢密院编修。钦宗靖康元年(一一二六),迁职方员外郎。高宗绍兴六年(一一三六),召为起居舍人,赐进士出身。八年,擢中书舍人,兼侍读,权直学士院。同年十月,因反对和议,罢职,提兴太平观。卒,谥文清。有《童蒙训》、《江西诗社宗派图》、《紫微诗话》、《师友渊源录》、《东莱先生诗集》等。►1353篇诗文
古诗韵典网提供《送晁季一罢官西归》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《送晁季一罢官西归》出自吕本中的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/126244.html
病夫坐稳懒出门,底事逢春作癯瘦。
故人相寻不惮远,欲以一杯为我寿。
铺张古昔引大义,劝使忍穷如忍诟。
感君意气但如昨,顾我情怀已非旧。
平生甘作蚁旋磨,万事只如船放溜。
十年参差故乡梦,一心守待灵芝秀。
辱身窃比柳下惠,疾恶幸逢朱伯厚。
他时城市望云山,岁晚何由数相就。
春风未寂寞,频枉故人车。
客舍轻寒下,村烟宿雨馀。
晓红留隐映,新绿上扶疏。
妙墨悬高榜,残章得旧书。
蛟龙忽舒卷,草木自清虚。
渺渺登临地,悠悠水竹居。
只今那复有,本自不关渠。
塘水空遗庙今有元龙庙在此塘上。),鼍淙亦故墟今有寺,名鼍淙,唐武宗时所建。寺边有鼍,为水害。)。
同行喜佳士,所到即吾庐。
政恐习池饮,风流却未如。
范子闲行定不穷,袖中诗卷敌清风。
野僧道士有馀意,同学故人多近功。
已办辛勤十年读,时须谈笑一尊同。
相看又作韶州客,却望临川是梦中。
高楼面面好,举目是溪山。
急水泻湍濑,诸峰呈髻鬟。
聊为半日出,得伴使君闲。
作者风流在,承平气象还。
身虽住世网,心已离尘寰。
未厌陪游数,唯愁觅句悭。
高风虽在望,逸韵恐难攀。
咫尺蓬莱路,惟公指顾间。
偶从岭峤转江东,得向疏山见一公。
所至共游常草草,尔来相遇更匆匆。
晁郎埋骨虚无里,璧老收声苍莽中。
二十馀年往还事,半随秋雁落寒空。