又不见谪仙世人皆欲杀,匡山读书头如雪。
二公同时鸣有唐,文章万丈光艳长。
钧天无人帝呼去,草堂书馆今荒凉。
太平宰相张居士,外甥似舅金华子。
胸中万卷杜陵翁,笔下千篇谪仙李。
向来衣冠拜伪楚,我乃宋臣惟有死。
何曾著眼痴宰相,况肯低颜骢御史。
天边卿月落九疑,口诵离骚吊湘水。
诛茅筑室小东山,天下苍生望公起。
种梅志欲调商鼎,持斧梦刀聊尔耳。
公生长安我东嘉,天遣邂逅鄱江涯。
笔头一语真戏剧,却将铁面拟金华。
金华自是金闺彦,金口褒扬两朝眷。
末须归去金华山,行将入侍金华殿。
王十朋(1112~1171) 宋代诗文家、学者。字龟龄,号梅溪。浙江温州乐清人。家境清寒,初在家梅溪聚徒讲学,绍兴二十七年(1157)状元,历官绍兴府佥判、侍讲、侍御史,后出知夔州、湖州。1171年被授予太子詹事,因病力辞,以龙图阁学士致仕,卒谥忠文。有《梅溪集》及《杜陵诗史》《东坡诗集注》等。赴任夔州和转任湖州途中曾两度游武昌、江夏,观南楼,登黄鹤楼,作五绝《黄鹤楼》、五古《一览亭》、七绝《登压云亭》、七律《南楼》等。►2209篇诗文
古诗韵典网提供《题何子应金华书院图》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《题何子应金华书院图》出自王十朋的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/158972.html
忠不忘君句有神,当时无地可容身。
草堂遗像英灵在,又见匙翻雪稻新。
子政堂堂汉列仙,清标况对马文渊。
催诗风送千山雨,把酒凉生五月天。
老子滥分南郡竹,贰车行击故家鲜。
误蒙好语相提拂,岂有功名上简编。
路经秋浦上崔嵬,不负孤舟万里回。
峰比九华微具体,洞疑三竺远飞来。
胜穷岩石玲珑地,秀吸江湖浩渺杯。
先却紫微期一月,菊花未放桂花开。
书生未折桂,短檠事然膏。
一朝桂入手,不记灯窗劳。
回视纸上语,弃置等弁髦。
曲学如公孙,高第何足褒。
温陵号多士,呦呦食苹蒿。
胪唱十年间,魁亚出二豪。
向来此坊中,一门五梦刀。
月中仙子归,天香满蓝袍。
大对压晁董,同登尽刘曹。
嘉名换扁榜,铁画新挥毫。
我欲成其美,远大期伊皋。
桂高固可喜,更看名节高。
嘉节苦难遇,故山随俗登。
未能如郑谷,一榻对高僧。