又不见谪仙世人皆欲杀,匡山读书头如雪。
二公同时鸣有唐,文章万丈光艳长。
钧天无人帝呼去,草堂书馆今荒凉。
太平宰相张居士,外甥似舅金华子。
胸中万卷杜陵翁,笔下千篇谪仙李。
向来衣冠拜伪楚,我乃宋臣惟有死。
何曾著眼痴宰相,况肯低颜骢御史。
天边卿月落九疑,口诵离骚吊湘水。
诛茅筑室小东山,天下苍生望公起。
种梅志欲调商鼎,持斧梦刀聊尔耳。
公生长安我东嘉,天遣邂逅鄱江涯。
笔头一语真戏剧,却将铁面拟金华。
金华自是金闺彦,金口褒扬两朝眷。
末须归去金华山,行将入侍金华殿。
“君不见杜陵野客老更狂,浣花溪上结草堂”的下一句是又不见谪仙世人皆欲杀,匡山读书头如雪。该诗句出自王十朋的作品《题何子应金华书院图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/158972_1.html
昔年游越绝,首识南枝梅。
一麾守清源,再见梅英开。
颜色宛如故,风霜不能摧。
玉质长仙葩,芳姿酝诗才。
其侣乃蟠桃,其根出蓬莱。
花开三十年,寿荐三千杯。
君勿题诗訾湘竹,君勿笑他儿女哭。
人为钟情故生爱,夫妇相思乃常态。
为君飘荡太无根,两脸尽是思君痕。
安得相依似双竹,长保千秋万秋绿。
夹道青青柳子春,自从栽植几番新。
如今已作参天树,应笑衰迟老主人。
戊辰岁尝和韩退之赠张彻诗寄曹梦良至今十年梦良方和以寄因赠一绝
欲识交情久远期,十年方和和韩诗。
他时更践诗中语,偕隐溪山不可迟隐,风雨无独听。)。
灯花端为故人然,留客殷勤为击鲜。
更觉门阑增喜气,冰清玉润两俱贤。