晴天得晒暴,雨日还燎烘。
昼役薪水事,故尝多夜舂。
簸之有馀谷,再以瓶罍充。
时时付手碓,玉粒胜腐红。
三年食官仓,尘土填腹胸。
归乃值岁歉,半菽了不供。
糊口于四方,指囷其谁逢。
啼号暂远耳,梦寐深有攻。
宦游竟何得,不如学为农。
水旱纵莫逃,穮蓘年会丰。
因闻村舂声,竟晓成噞喁。
生卒年、籍贯皆不详。宪宗元和元年(806)为京兆府等第,然屡试不中,四年始登进士第。历官侍御史、尚书郎。文宗大和七年(833),任袁州刺史,历御史中丞,武宗会昌中任太仆卿,三年(843)出使黠戛斯。后官终国子祭酒。事迹散见《唐摭言》卷二、《新唐书·回鹘传》、《太平广记》卷九八引《宣室志》、《唐御史台精舍题名考》卷三、《登科记考》卷一七。《全唐诗》存诗2首。►3720篇诗文
古诗韵典网提供《闻舂》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《闻舂》出自赵蕃的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/167760.html
逸兴犹鸥白,残驱异犊黄。
青衫漫蛮府,黄帽合鲈乡。
既自老将至,何由心甚长。
倘能藏斗酒,未暇博西凉。
封侯寂寞空飞将,佳句流传自谪仙。
半世作民才六考,他年垂世有千篇。
箧中酬唱都无恙,天外音书不复传。
五岭三苗底处所,千岩万壑若何边。
叹息师门久不传,苇间几欲听延缘。
多君有意工文字,老我空能历岁年。
鹏鴳故知难一辨,夔蚿空复妄相怜。
虽然亦可凄凉慰,祇恐赓篇别是篇。
盐车骥服驾罢牛,政使斯人此佐州。
大策本收经济用,三年何有课程留。
爱其义重云天薄,怜我诗穷肺腑搜。
子见悬知问何似,为言归决梦成游。
行橐何轻重,新诗得卷藏。
犹须与先集,并为补山房。
更欲询言行,持将益废忘。
匆匆语难尽,莽莽恨空长。