晴天得晒暴,雨日还燎烘。
昼役薪水事,故尝多夜舂。
簸之有馀谷,再以瓶罍充。
时时付手碓,玉粒胜腐红。
三年食官仓,尘土填腹胸。
归乃值岁歉,半菽了不供。
糊口于四方,指囷其谁逢。
啼号暂远耳,梦寐深有攻。
宦游竟何得,不如学为农。
水旱纵莫逃,穮蓘年会丰。
因闻村舂声,竟晓成噞喁。
“我居田野间,籴米如赁佣”的下一句是晴天得晒暴,雨日还燎烘。该诗句出自赵蕃的作品《闻舂》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/167760_1.html
小立溪头唤野航,雨馀林木倍森凉。
少焉步到临流寺,鹳鹤飞鸣满夕阳。
梅花照耀山下村,旧居不返伤我魂。
破苔履迹谁复扫,定要风雨参成昏。
祇今环堵聊自存,亦有独树背竹园。
骤看疑是云母薄,细睇乃识玉体温。
裴回竟使不忍去,步绕直欲穷晡暾。
是中有句郁莫吐,如禅未悟参多门。
须臾月上花且落,四顾无人相与言。
经年取酒藉地饮,饮醉更觉山林尊。
相过每饮必论诗,湿吻沫濡真自痴。
名且不为身后计,意宁能问俗间疑。
世皆竞取君公谓,我独何妨尔汝为。
日暮剧谈殊未了,临分更为月迟迟。
忆昨分携地,阴风送酒杯。
深嗟九日菊,未说一枝梅。
我友多贫士,夫君况茂才。
行藏苟无愧,流落未须哀。
近日杭州见,殷勤蒙置樽。
别来几朝夕,书问欠寒温。
谭妙元超诣,诗高外语言。
何当从杖履,底尽得深论。