东风对语双燕。
似说朝来,天上婺星光现。
金裁花诰紫泥香,绣裹藤舆红茵软。
散蜡宫辉,行鳞厨品,至今人羡。
西湖万柳如线。
料月仙当此,小停飙辇。
付与长年,教见海心波浅。
萦云玉佩五侯门,洗雪华桐三春苑。
慢拍调莺,急鼓催鸾,翠阴生院。
蒋捷,宋常州宜兴人,字胜欲。度宗咸淳十年进士。元初,遁迹不仕。成宗大德间,宪使臧梦解、陆垕交章荐其才,卒不就。平生著述以义理、小学为主,尤工词。家居竹山,学者称竹山先生。有《竹山词》。►95篇诗文
古诗韵典网提供《春夏两相期 寿谢令人》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《春夏两相期 寿谢令人》出自蒋捷的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/176502.html
丝丝杨柳丝丝雨。春在溟濛处。
楼儿忒小不藏愁。几度和云飞去、觅归舟。
天怜客子乡关远。借与花消遣。
海棠红近绿阑干。才卷朱帘却又、晚风寒。
缟霜霏霁雪。
渐翠没凉痕,猩浮寒血。
山窗梦凄切。
短吟筇犹倚,莺边新樾。
花魂未歇。
似追惜、芳消艳灭。
挽西风、再入柔柯,误染绀云成缬。
休说。
深题锦翰,浅泛琼漪,暗春曾泄。
情条万结。
依然是,未愁绝。
最怜他,南苑空阶堆遍,人隔仙蓬怨别。
锁芙蓉、小殿秋深,碎虫诉月。
昔裴晋公,生甲辰岁,秉唐相钧。
向东都治第,才娱老眼,北门建节,又绊闲身。
燠馆花浓,凉台月淡,不记弓刀千骑尘。
谁堪羡,羡南塘居士,做散仙人。
南塘水向晴云。
三百树凤洲杨柳春。
有绿衣奏曲,金斜小雁,彩衣劝酒,玉跪双麟。
前后同年,逸劳异趣,中立翻成雌甲辰。
斯言也,是梅花说与,竹里山民。
清逼池亭,润侵山阁,云气凝聚。
未有蝉前,已无蝶后,花事随逝水。
西园支径,今朝重到,半碍醉筇吟袂。
除非是、莺身瘦小,暗中引雏穿去。
梅檐溜滴,风来吹断,放得斜阳一缕。
玉子敲枰,香绡落剪,声度深几许。
层层离恨,凄迷如此,点破谩烦轻絮。
应难认、争春旧馆,倚红杏处。
啼鴂声中,春光化成春梦。
问东君、仗谁将送。
燕怜晴,莺爱暖,一窗方閧。
奈匆匆、催他柳绵狂纵。
轻罗小扇,桐花又飞么凤。
记寒吟、沁梅霜冻。
古今来,人易老,莫闲双鞚。
尚堪游、荼蘼粉云香洞。