出自宋朝蒋捷的《春夏两相期 寿谢令人》
东风对语双燕。
似说朝来,天上婺星光现。
金裁花诰紫泥香,绣裹藤舆红茵软。
散蜡宫辉,行鳞厨品,至今人羡。
西湖万柳如线。
料月仙当此,小停飙辇。
付与长年,教见海心波浅。
萦云玉佩五侯门,洗雪华桐三春苑。
慢拍调莺,急鼓催鸾,翠阴生院。
出自宋朝蒋捷的《春夏两相期 寿谢令人》
“东风对语双燕”的上一句是听深深、谢家庭馆;“东风对语双燕”的下一句是似说朝来,天上婺星光现。该诗句出自蒋捷的作品《春夏两相期 寿谢令人》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/176502_2.html
白鸥问我泊孤舟。
是身留。
是心留。
心若留时、何事锁眉头。
风拍小帘灯晕舞,对闲影,冷清清,忆旧游。
旧游旧游今在不。
花外楼。
柳下舟。
梦也梦也,梦不到、寒水空流。
漠漠黄云、湿透木绵裘。
都道无人愁似我,今夜雪,有梅花,似我愁。
夜深清梦,到丛华深处,满襟冰雪。
人在璚云方响乐,杳杳冲牙清绝。
翠簨翔龙,金枞跃凤,不是蕤宾铁。
凄锵仙调,风敲珠树新折。
中有五色光开,参差帔影,对舞山香彻。
雾阁云窗归去也,笑拥灵君旌节。
六曲阑干,一声鹦鹉,霍地空花灭。
梦回孤馆,秋笳霜外呜咽。
缟霜霏霁雪。
渐翠没凉痕,猩浮寒血。
山窗梦凄切。
短吟筇犹倚,莺边新樾。
花魂未歇。
似追惜、芳消艳灭。
挽西风、再入柔柯,误染绀云成缬。
休说。
深题锦翰,浅泛琼漪,暗春曾泄。
情条万结。
依然是,未愁绝。
最怜他,南苑空阶堆遍,人隔仙蓬怨别。
锁芙蓉、小殿秋深,碎虫诉月。
小饮微吟,残灯断雨,静户幽窗。
几度花开,几番花谢,又到昏黄。
潘娘不是潘郎。
料应也、霜黏鬓旁。
鹦鹉阑空,鸳鸯壶破,烟渺云茫。
夜倚读书床,敲碎唾壶,灯晕明灭。
多事西风,把斋铃频掣。
人共语、温温芋火,雁孤飞、萧萧稷雪。
遍阑干外,万顷鱼天,未了予愁绝。
鸡边长剑舞,念不到、此样豪杰。
瘦骨棱棱,但凄其衾铁。
是非梦、无痕堪记,似双瞳、缤纷翠缬。
浩然心在,我逢著、梅花便说。