路寝听政赋

刘敞〔宋朝〕

朝位非一,邦仪必分。

稽辨方于路寝,资听政于人君。

深居法宫,耸颙昂之上德;

总揽几务,集丕远之洪勋。

古之大猷,礼存异数。

朝廷有内外之辨,必为之定位;

宫室有游燕之别,宜慎其常度。

于赫太寝,维亲庶务。

政教于此乎成,号令于此乎布。

收视反听,虽深处于虎门;

安上治民,将率遵于王路。

业业明后,巍巍广居,诚制治而钦若,岂便安而自如?

高拱内朝,思无求于出位;

究观治体,制必使于宗予。

大则四方之风,小则一国之政,举而失,则民受其弊;

行而当,则世蒙其庆。

安得不储思乎凝严,养神乎清净?

间于户牖,曾靡宴惰之容;

垂其衣裳,是专法度之正。

且夫尊而不可不慎者位也,是君之仪;

贵而不可不勤者政也,是国之基。

故必严其所启处,谨其所施为。

然而外朝则已远,小寝则已卑,酌是中制,垂为典彝。

恭己五门之中,人皆仰止;

厉精万几之会,政靡殆而。

是何垂宪有邦,裁仪广廷,托民上以临御,躬日昃而观听。

是使独化陶钧之表,物莫能违;

游精岩廊之间,治将自定。

然则路,大名也,示君德之孔昭;

政,本务也;

贵民事之不佻。

必推重于正处,表克勤于视朝。

独不见斋居决事者,汉宣之贤,取褒于史策;

应门失守者,周康之过,兴刺于歌谣。

是以为君,外统百官,内严正寝,辨居处以勿贰,专听断而有禀。

宜乎天子诸侯,遵以为常,见治道之必审。

拼音解读

cháo wèi fēi yī ,bāng yí bì fèn 。

jī biàn fāng yú lù qǐn ,zī tīng zhèng yú rén jun1 。

shēn jū fǎ gōng ,sǒng yú áng zhī shàng dé ;

zǒng lǎn jǐ wù ,jí pī yuǎn zhī hóng xūn 。

gǔ zhī dà yóu ,lǐ cún yì shù 。

cháo tíng yǒu nèi wài zhī biàn ,bì wéi zhī dìng wèi ;

gōng shì yǒu yóu yàn zhī bié ,yí shèn qí cháng dù 。

yú hè tài qǐn ,wéi qīn shù wù 。

zhèng jiāo yú cǐ hū chéng ,hào lìng yú cǐ hū bù 。

shōu shì fǎn tīng ,suī shēn chù yú hǔ mén ;

ān shàng zhì mín ,jiāng lǜ zūn yú wáng lù 。

yè yè míng hòu ,wēi wēi guǎng jū ,chéng zhì zhì ér qīn ruò ,qǐ biàn ān ér zì rú ?

gāo gǒng nèi cháo ,sī wú qiú yú chū wèi ;

jiū guān zhì tǐ ,zhì bì shǐ yú zōng yǔ 。

dà zé sì fāng zhī fēng ,xiǎo zé yī guó zhī zhèng ,jǔ ér shī ,zé mín shòu qí bì ;

háng ér dāng ,zé shì méng qí qìng 。

ān dé bú chǔ sī hū níng yán ,yǎng shén hū qīng jìng ?

jiān yú hù yǒu ,céng mí yàn duò zhī róng ;

chuí qí yī shang ,shì zhuān fǎ dù zhī zhèng 。

qiě fū zūn ér bú kě bú shèn zhě wèi yě ,shì jun1 zhī yí ;

guì ér bú kě bú qín zhě zhèng yě ,shì guó zhī jī 。

gù bì yán qí suǒ qǐ chù ,jǐn qí suǒ shī wéi 。

rán ér wài cháo zé yǐ yuǎn ,xiǎo qǐn zé yǐ bēi ,zhuó shì zhōng zhì ,chuí wéi diǎn yí 。

gōng jǐ wǔ mén zhī zhōng ,rén jiē yǎng zhǐ ;

lì jīng wàn jǐ zhī huì ,zhèng mí dài ér 。

shì hé chuí xiàn yǒu bāng ,cái yí guǎng tíng ,tuō mín shàng yǐ lín yù ,gōng rì zè ér guān tīng 。

shì shǐ dú huà táo jun1 zhī biǎo ,wù mò néng wéi ;

yóu jīng yán láng zhī jiān ,zhì jiāng zì dìng 。

rán zé lù ,dà míng yě ,shì jun1 dé zhī kǒng zhāo ;

zhèng ,běn wù yě ;

guì mín shì zhī bú tiāo 。

bì tuī zhòng yú zhèng chù ,biǎo kè qín yú shì cháo 。

dú bú jiàn zhāi jū jué shì zhě ,hàn xuān zhī xián ,qǔ bāo yú shǐ cè ;

yīng mén shī shǒu zhě ,zhōu kāng zhī guò ,xìng cì yú gē yáo 。

shì yǐ wéi jun1 ,wài tǒng bǎi guān ,nèi yán zhèng qǐn ,biàn jū chù yǐ wù èr ,zhuān tīng duàn ér yǒu bǐng 。

yí hū tiān zǐ zhū hóu ,zūn yǐ wéi cháng ,jiàn zhì dào zhī bì shěn 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《路寝听政赋》作者:刘敞

刘敞

刘敞(1019—1068),字原父,号公是,临江军新喻(今江西新余)人。庆历六年进士,授大理评事,通判蔡州。皇祐三年召试学士院,擢太子中允,直集贤院,明年改判吏部南曹。至和元年迁右正言,知制诰。二年八月奉使契丹,使还,出知扬州,徙知郓州,兼京东西路安抚使。旋召还纠察在京刑狱。嘉祐五年因言事与台谏异,自请出知永兴军。八年还朝判三班院。后知汝州。治平三年改集贤院学士、判南京御史台。熙宁元年卒,年五十。敞学问渊博,为文敏赡。著有《公是集》及《春秋权衡》、《春秋传》、《春秋意林》、《春秋传说例》、《七经小传》、《公是先生弟子记》等。《宋史》卷三一九有传。►1729篇诗文

古诗韵典网提供《路寝听政赋》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《路寝听政赋》出自刘敞的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/178292.html

《路寝听政赋》名句