试折梨花,行入小阑深处。
听粉片、簌簌飘阶,有人在、夜窗无语。
料如今,门掩孤灯,画屏尘满断肠句。
佳期浑似流水,还见梧桐几叶,轻敲朱户。
一片秋声,应做两边愁绪。
江路远、归雁无凭,写绣笺、倩谁将去。
谩无聊,犹掩芳樽,醉听深夜雨。
王沂孙,字圣与,一字咏道,号碧山,又号中仙、玉笥山人,会稽(今浙江绍兴)人。与周密、唐珏诸公唱和。元至元中尝为庆元路学正(《延祐四明志》卷二)。以词著,有《花外集》,又名《碧山乐府》。►70篇诗文
古诗韵典网提供《绮罗香 其一 秋思》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《绮罗香 其一 秋思》出自王沂孙的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/196043.html
迎门高髻,倚扇清吭,娉婷未数西洲。
浅拂朱铅,春风二月梢头。
相逢靓妆俊语,有旧家、京洛风流。
断肠句,试重拈䌽笔,与赋闲愁。
犹记凌波去后,问明珰罗袜,却为谁留。
枉梦相思,几回南浦行舟。
莫辞玉尊起舞,怕重来、燕子空楼。
漫惆怅,抱琵琶、闲过此秋。
妾似春蚕抽缕。
君似筝弦移柱。
无语结同心,满地落花飞絮。
归去。
归去。
遥指乱云遮处。
绿槐千树西窗悄,厌厌昼眠惊起。
饮露身轻,吟风翅薄,半剪冰笺谁寄。
凄凉倦耳。
谩重拂琴丝,怕寻冠珥。
短梦深宫,向人犹自诉憔悴。
残虹收尽过雨,晚来频断续,都是秋意。
病叶难留,纤柯易老,空忆斜阳身世。
窗明月碎。
甚已绝馀音,尚遗枯蜕。
鬓影参差,断魂青镜里。
画阑人寂,喜轻盈照水,犯寒先拆。
袅芳枝、云缕鲛绡,露浅浅涂黄,汉宫娇额。
剪玉裁冰,已占断、江南春色。
恨风前素艳,雪里暗香,偶成抛掷。
如今眼穿故国。
待拈花嗅蕊。
时话思忆。
想陇头、依约飘零,甚千里芳心,杳无消息。
粉怯珠愁,又只恐、吹残羌笛。
正斜飞、半窗晓月,梦回陇驿。
恰似断魂江上柳,越春深越瘦。