北人事鞍马,笑誇太行高。
岂知相风色,孤帆寄江涛。
雄图搅方寸,不惮舟师劳。
一见武功天,腾踏当有遭。
皇纲馀丝发,海宇半弓刀。
谁人念恢复,此事付英髦。
莼羹伴鲈脍,酒船载蟹螯。
何如啖羊酪,春醅泼蒲萄。
愿言云路稳,勿使闲豹韬。
功成傥乞身,故园剪蓬蒿。
岂知相风色,孤帆寄江涛。
雄图搅方寸,不惮舟师劳。
一见武功天,腾踏当有遭。
皇纲馀丝发,海宇半弓刀。
谁人念恢复,此事付英髦。
莼羹伴鲈脍,酒船载蟹螯。
何如啖羊酪,春醅泼蒲萄。
愿言云路稳,勿使闲豹韬。
功成傥乞身,故园剪蓬蒿。
王灼,字晦叔,号颐堂,遂宁(今四川潼南西北)人。南渡前曾入太学,后转辗各地为幕僚,仕宦不显。高宗绍兴十五年(一一四五),寓成都碧鸡坊妙胜院时,著《碧鸡漫志》、《糖霜谱》一卷(存)。有《颐堂文集》五十七卷,已佚。►223篇诗文
古诗韵典网提供《送胡康老 其二》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《送胡康老 其二》出自王灼的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/231190.html
诸公争谈诗,健舌秋河倾。
袖手但兀坐,欲语不敢声。
独喜圆颅师,嗜好与我并。
相见不言他,古律同细评。
爱惜丈八矛,徐攻刘长城。
向人勿浪出,三年戒飞鸣。
旧饰莲花座,新翻贝叶科。
朝餐荤味少,夜诵篆烟多。
不执铁如意,肯偷金叵罗。
犹堪试绵力,法海激颓波。
相府潭潭接斗魁,门披戟带绝纤埃。
小山丛桂何由识,东阁长裾许暂陪。
绕木惊乌栖未定,恋轩疲马望重来。
酬恩有胆大如斗,造化炉中肯铸回。
闻道山中熟腊醅,悬知瓮面唤春回。
桃花亦解相勾引,前度刘郎拟独来。
蜀山富奇药,野老争藏收。
九日来成都,塞断长仪楼。
权豪竞夺去,万金未得酬。
问师杖头钱,免渠失笑不。
久通安乐法,况复形骸忧。
知师不应尔,肆意作嬉游。
传闻不死草,往往落锄耰。
我欲前市之,请以道眼搜。
屑屑治编简,一室方自囚。
世涂败人意,寄语韩伯休。