岂知相风色,孤帆寄江涛。
雄图搅方寸,不惮舟师劳。
一见武功天,腾踏当有遭。
皇纲馀丝发,海宇半弓刀。
谁人念恢复,此事付英髦。
莼羹伴鲈脍,酒船载蟹螯。
何如啖羊酪,春醅泼蒲萄。
愿言云路稳,勿使闲豹韬。
功成傥乞身,故园剪蓬蒿。
“雄图搅方寸,不惮舟师劳”的上一句是岂知相风色,孤帆寄江涛;“雄图搅方寸,不惮舟师劳”的下一句是一见武功天,腾踏当有遭。该诗句出自王灼的作品《送胡康老 其二》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/231190_3.html
休惜馀春,试来把酒留春住。
问春无语。
帘捲西山雨。
一掬愁心,强欲登高赋。
山无数。
烟波无数。
不放春归去。
万里峨眉夜夜月,千秋巫峡朝朝云。
诗句丹青共摹写,笔端三昧要平分。
昔年来就学,颇熟青城面。
虽无寻山分,犹喜旦暮见。
违去八寒暑,梦想无时休。
谁意俗士驾,复作山下游。
晚云蔽高峰,怅望久拄颊。
山灵岂猜我,未许相投接。
晨兴云散尽,秀色矗亭亭。
还如故人眼,不改旧时青。
愧非自由身,又复尘中去。
他日访麻姑,问讯山头路。
宝坊郁郁满松桧,独有小轩花数辈。
榜以观空作正观,要识转物大三昧。
世间眩人万红紫,心君已落色界内。
那知心境无异法,真见元非色尘外。
色空双忘未奇特,非非想处亦横溃。
谁因拈花发微笑,嚼蕊嗅香不相碍。
吾侪跛鳖望千里,安得还都如历块。
诗成怀藏拟不出,彼上人者难酬对。
上人久习静,闭门守一龛。
犹恐市尘染,西岷拨晴岚。
归来非本心,退结山中庵。
秋风入我袂,又往天之南。
南方盛法窟,誓志必穷探。
双径卧老龙,怀珠千丈潭。
东邻啸乳虎,眼光见眈眈。
礼足受半偈,安坐十年参。
我昔客吴楚,但爱云水涵。
不闻清庙瑟,浪走雪满簪。
相逢傥有日,为我举二三。
尺书附巴使,勿语洞庭柑。