赋寿康海棠

李流谦〔宋朝〕

何许园林春最酽,海棠万万千千点。
不应惟是锦织成,正恐更将猩血染。
未开半豆已欲滴,烂吐一庭尤潋滟。
窥月洗雨俱可玩,抹雾横烟猝难掩。
梓泽步障烘晓霞,温泉粉玉临秋鉴。
相逢但欲酣且歌,目送谁言美而艳。
桃花何处容面皮,欲笑春风无乃僭。
光翻牖户翠堆幄,浓逼须眉缬生脸。
裹头朝出常苦晚,烧烛夜看终未厌。
见不数数梦来往,百斛可倾心独欠。
老来世味薄如纸,斩断情根须一敛。
随身鼓笛本游戏,过目埃氛亦俄暂。
明朝风雨未可期,委地泥沙混真滥。
凭君但向雪落时,个里直须勤点检。

拼音解读

hé xǔ yuán lín chūn zuì yàn ,hǎi táng wàn wàn qiān qiān diǎn 。
bú yīng wéi shì jǐn zhī chéng ,zhèng kǒng gèng jiāng xīng xuè rǎn 。
wèi kāi bàn dòu yǐ yù dī ,làn tǔ yī tíng yóu liàn yàn 。
kuī yuè xǐ yǔ jù kě wán ,mò wù héng yān cù nán yǎn 。
zǐ zé bù zhàng hōng xiǎo xiá ,wēn quán fěn yù lín qiū jiàn 。
xiàng féng dàn yù hān qiě gē ,mù sòng shuí yán měi ér yàn 。
táo huā hé chù róng miàn pí ,yù xiào chūn fēng wú nǎi jiàn 。
guāng fān yǒu hù cuì duī wò ,nóng bī xū méi xié shēng liǎn 。
guǒ tóu cháo chū cháng kǔ wǎn ,shāo zhú yè kàn zhōng wèi yàn 。
jiàn bú shù shù mèng lái wǎng ,bǎi hú kě qīng xīn dú qiàn 。
lǎo lái shì wèi báo rú zhǐ ,zhǎn duàn qíng gēn xū yī liǎn 。
suí shēn gǔ dí běn yóu xì ,guò mù āi fēn yì é zàn 。
míng cháo fēng yǔ wèi kě qī ,wěi dì ní shā hún zhēn làn 。
píng jun1 dàn xiàng xuě luò shí ,gè lǐ zhí xū qín diǎn jiǎn 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赋寿康海棠》作者:李流谦

李流谦

李流谦(1123—1176)字无双,号澹斋,绵竹(今四川省绵竹)人,良臣子。以文学知名,尤酷嗜诗,尽取唐以来名辈之作,采其句之杰伟者,类而集之,名《诗林摘奇》。以荫补将仕郎,调成都府灵泉县尉、雅州教授。虞允文宣抚四川,置之幕下,颇有赞画。改奉议郎,通判潼川府。淳熙三年卒,年五十四。遗著由子廉矩编次为《澹斋集》八十九卷,已佚。►652篇诗文

古诗韵典网提供《赋寿康海棠》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《赋寿康海棠》出自李流谦的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/237680.html