则应之曰:「胫腪发于仁气之温厚,事业方乎青春之磨砻。
物所从始,总名曰东。
岂以出乎震者,然后显发生之鸿蒙」?
「然桂乌在」?
「堂即桂之宫,人即桂之丛。
善培植根,茎叶菁葱。
芽荄万实,皆一气之所充」。
「敢问秀气之所钟」。
曰:「吾之桂不待移栽于八盘之绝顶,亦岂远蹑乎五岭之遐踪。
其蟠然于清虚之府者,乃密阴之所同;
及其一日而来天阙者,乃清芬之所从。
咏游其间,启明发聪。
暮而属思,胆灵肝通;
朝而运笔,活兔生风。
其花也岂有不攀而挹,其香也岂有不薰而浓者乎」?
言未既,明辉澄彻乎冰壶之内,清影流入乎霞杯之中。
主人于是指而示客曰:「人以为山河大地者非也。
婆娑婆娑,其出乎必由析木,驾苍龙。
浴沧海之清润,沐阳谷之和融。
故其延光舒采,芗满璇穹。
郤生得其一而为瑞世之词藻,窦氏得其五而为毓秀之阴功。
兹乎萃东堂之四,而斯所以为机会之逢。
是则名之所定也」。
客乃整襟肃容而谢曰:「君将以主乎生者为东,而以根诸心者为桂耳。
欲梯丹霄,乘素魄,以漱其芳于二十八宿之心胸。
君之志诚大已。
膏之沃者其光炫,根之溉者其菡浓。
君诚益修乎人事,兹乃大契乎天工。
然则斯堂也,薰两间之仁气,会合璧之光重。
夫既已蜚英腾茂于尔嗣,而且流芳垂耀于无穷也。
猗与盛哉」!
拼音解读
zé yīng zhī yuē :「jìng yùn fā yú rén qì zhī wēn hòu ,shì yè fāng hū qīng chūn zhī mó lóng 。
wù suǒ cóng shǐ ,zǒng míng yuē dōng 。
qǐ yǐ chū hū zhèn zhě ,rán hòu xiǎn fā shēng zhī hóng méng 」?
「rán guì wū zài 」?
「táng jí guì zhī gōng ,rén jí guì zhī cóng 。
shàn péi zhí gēn ,jīng yè jīng cōng 。
yá gāi wàn shí ,jiē yī qì zhī suǒ chōng 」。
「gǎn wèn xiù qì zhī suǒ zhōng 」。
yuē :「wú zhī guì bú dài yí zāi yú bā pán zhī jué dǐng ,yì qǐ yuǎn niè hū wǔ lǐng zhī xiá zōng 。
qí pán rán yú qīng xū zhī fǔ zhě ,nǎi mì yīn zhī suǒ tóng ;
jí qí yī rì ér lái tiān què zhě ,nǎi qīng fēn zhī suǒ cóng 。
yǒng yóu qí jiān ,qǐ míng fā cōng 。
mù ér shǔ sī ,dǎn líng gān tōng ;
cháo ér yùn bǐ ,huó tù shēng fēng 。
qí huā yě qǐ yǒu bú pān ér yì ,qí xiāng yě qǐ yǒu bú xūn ér nóng zhě hū 」?
yán wèi jì ,míng huī chéng chè hū bīng hú zhī nèi ,qīng yǐng liú rù hū xiá bēi zhī zhōng 。
zhǔ rén yú shì zhǐ ér shì kè yuē :「rén yǐ wéi shān hé dà dì zhě fēi yě 。
pó suō pó suō ,qí chū hū bì yóu xī mù ,jià cāng lóng 。
yù cāng hǎi zhī qīng rùn ,mù yáng gǔ zhī hé róng 。
gù qí yán guāng shū cǎi ,xiāng mǎn xuán qióng 。
qiè shēng dé qí yī ér wéi ruì shì zhī cí zǎo ,dòu shì dé qí wǔ ér wéi yù xiù zhī yīn gōng 。
zī hū cuì dōng táng zhī sì ,ér sī suǒ yǐ wéi jī huì zhī féng 。
shì zé míng zhī suǒ dìng yě 」。
kè nǎi zhěng jīn sù róng ér xiè yuē :「jun1 jiāng yǐ zhǔ hū shēng zhě wéi dōng ,ér yǐ gēn zhū xīn zhě wéi guì ěr 。
yù tī dān xiāo ,chéng sù pò ,yǐ shù qí fāng yú èr shí bā xiǔ zhī xīn xiōng 。
jun1 zhī zhì chéng dà yǐ 。
gāo zhī wò zhě qí guāng xuàn ,gēn zhī gài zhě qí hàn nóng 。
jun1 chéng yì xiū hū rén shì ,zī nǎi dà qì hū tiān gōng 。
rán zé sī táng yě ,xūn liǎng jiān zhī rén qì ,huì hé bì zhī guāng zhòng 。
fū jì yǐ fēi yīng téng mào yú ěr sì ,ér qiě liú fāng chuí yào yú wú qióng yě 。
yī yǔ shèng zāi 」!
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
《东桂堂赋》作者:刘辰翁
刘辰翁(1232—1297),字会孟,号须溪,吉州庐陵(今江西吉安)人。理宗景定三年(一二六二)进士,因母老,请为赣州濂溪书院山长。五年,应江万里邀入福建转运司幕,未几,随江入福建安抚司幕。度宗咸淳元年(一二六五),为临安府教授。四年,入江东转运司幕。五年,为中书省架阁,丁母忧去。元成宗大德元年卒。宋亡,托方外以归,隐居不仕。元大德元年卒,年六十六。会孟天资超特,人物伟然,以文章居当世之第一流。宋社既屋,肠断哀些,抆泪讴吟,积至万首。文祖先秦、《战国》、《庄》、《老》等书。字体奇逸,自成一家。有《须溪集》二百卷、《班马异同评》、《放翁诗选后集》等。►574篇诗文
古诗韵典网提供《东桂堂赋》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《东桂堂赋》出自刘辰翁的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/241889.html
刘辰翁相关诗词
-
渺山城故苑,烟横绿野,林胜青油。
甚相思只在,华清泉侧,凝碧池头。
故人念我何处,堕泪水西流。
念寒食如君,江南似我,花絮悠悠。
不知身南北,对断烟禁火,蹇六年留。
恨听莺不见,到而今又恨,睍睆成愁。
去年相携流落,回首隔芳洲。
但行去行来,春风春水无过舟。 -
又自欲昏黄,高高上夕阳。
殷勤如有意,迟暮起相望。
牛背笛三弄,桑榆锦一张。
向人添晼晚,容我更疏狂。
过雨天如改,穿花日尚长。
鲁阳三舍远舍。),人世未须忙。 -
春色阑珊去,朱门懒梦华。
悠悠看蝶翅,往往在邻家。
暖日明金谷,光风媚浣沙。
似闻携手笑,疑有隔墙花。
望眼穿银汉,香尘透绿纱。
是谁窥宋玉,憔悴一枝斜。 -
犹疑薰透帘栊。
是东风。
不分榴花更胜、一春红。
新雨过,绿连空。
蝶飞慵。
闲过绿阴深院、小花浓。 -
结客少年场。
携高李、闻笛赋游梁。
看汉水淮山,高楼共卧,融尊郑驿,飞盖相望。
春风里,种他红与白,笑我懒中忙。
供奉后来,玄都桃改,佳人好在,庾岭梅香。
何处最难忘。
会稽归鬓晚,空带吴霜。
赢得黄冠野服,笑傲羲皇。
看花外小车,出长生洞,橘中二老,斗智琼黄。
称寿堂添十字,孙认三房。
热门宋朝诗词
《东桂堂赋》名句
- 中州刘君端伯扁其教子读书之堂曰「东桂」,客有过而问曰:「东乌指」
- 则应之曰:「胫腪发于仁气之温厚,事业方乎青春之磨砻
- 物所从始,总名曰东
- 岂以出乎震者,然后显发生之鸿蒙」
- 「然桂乌在」
- 「堂即桂之宫,人即桂之丛
- 善培植根,茎叶菁葱
- 芽荄万实,皆一气之所充」
- 「敢问秀气之所钟」
- 曰:「吾之桂不待移栽于八盘之绝顶,亦岂远蹑乎五岭之遐踪
- 其蟠然于清虚之府者,乃密阴之所同
- 及其一日而来天阙者,乃清芬之所从
- 咏游其间,启明发聪
- 暮而属思,胆灵肝通
- 朝而运笔,活兔生风
- 其花也岂有不攀而挹,其香也岂有不薰而浓者乎」
- 言未既,明辉澄彻乎冰壶之内,清影流入乎霞杯之中
- 主人于是指而示客曰:「人以为山河大地者非也
- 婆娑婆娑,其出乎必由析木,驾苍龙
- 浴沧海之清润,沐阳谷之和融
- 故其延光舒采,芗满璇穹
- 郤生得其一而为瑞世之词藻,窦氏得其五而为毓秀之阴功
- 兹乎萃东堂之四,而斯所以为机会之逢
- 是则名之所定也」
- 客乃整襟肃容而谢曰:「君将以主乎生者为东,而以根诸心者为桂耳
- 欲梯丹霄,乘素魄,以漱其芳于二十八宿之心胸
- 君之志诚大已
- 膏之沃者其光炫,根之溉者其菡浓
- 君诚益修乎人事,兹乃大契乎天工
- 然则斯堂也,薰两间之仁气,会合璧之光重
- 夫既已蜚英腾茂于尔嗣,而且流芳垂耀于无穷也
- 猗与盛哉」
- 「为」、「非也」:原脱,据《须溪四景诗集》补