戴表元〔宋朝〕
秋半说诗秋又阑,觅从忘处更哦看。
不妨味熟心自悟,祗恐业成身转寒。
窍木野风天倡和,崩溪怪石鬼镌刊。
扳君更上最高顶,莫羡千金游子鞍。
不妨味熟心自悟,祗恐业成身转寒。
窍木野风天倡和,崩溪怪石鬼镌刊。
扳君更上最高顶,莫羡千金游子鞍。
古诗韵典网提供《陈秀才问诗于余次韵赠之》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《陈秀才问诗于余次韵赠之》出自戴表元的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/245643.html
休言声迹转沉沦,百折江湖乱后身。
穷未卖书留教子,饥宁食粥省求人。
坐来齿避樵苏长,往处踪迷木石邻。
翻笑古来逃世者,标名先制隐衣巾。
节物悠悠不负公,江行三日雪花风。
云侵贺监山亭白,日在徐仙海岛红。
自笑得雏如病鹤,也思结伴附归鸿。
何时办得村田活,粝饭鱼羹百指同。
白石青林底处无,侵云亦有小屠苏。
桔花飞尽不归去,挥汗江城看画图。
我昔携家走,君曾扫榻招。
乱离心易感,生死义难消。
雅魄归泉壤,潜光出市朝。
平生五字苦,寒泪洒山瓢。
路绝犹人迹,山空惟水声。
如何芳树里,不著杜鹃鸣。
笋市层层出,苗田寸寸耕。
缁流太清朴,亭榭不标名。