有高楼衔城,楼下芰荷无数。
客自倚阑鱼亦避,恐是持竿伴侣。
对别浦、扁舟容与。
杨柳影间风不到,倩诗情、飞过鸳鸯浦。
人正在,断肠处。
两山带著冥冥雨。
想低帘短额,谁见恨时眉妩。
别为清尊眠锦瑟,怕被歌留愁住。
便欲趁、采莲归去。
前度刘郎虽老矣,奈年来、犹道多情句。
应笑煞,旧鸥鹭。
史达祖,宋开封人,字邦卿,号梅溪。宁宗庆元中,韩侂胄执政,为韩堂吏,掌文书,凡奉行文字、拟帖撰旨,俱出其手。尝陪使臣李壁至金。韩败,被劾,遭黥刑,贬死。工词,多抒写闲情逸致,重形式,追求细腻工巧,与姜夔齐名。有《梅溪词》。►114篇诗文
古诗韵典网提供《贺新郎 其二》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《贺新郎 其二》出自史达祖的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/260065.html
黄华惊破九日愁。
正寒城、风雨怨秋。
愁便是、秋心也,又随人、来到画楼。
因缘幸自天安顿,更题红、不禁御沟。
待写与、相思话,为怕奴、憔悴且休。
裁春衫寻芳。
记金刀素手,同在晴窗。
几度因风残絮,照花斜阳。
谁念我今无肠。
自少年、消磨疏狂。
但听雨挑灯,攲床病酒,多梦睡时妆。
飞花去,良宵长。
有丝阑旧曲,金谱新腔。
最恨湘云人散,楚兰魂伤。
身是客,愁为乡。
算玉箫、犹逢韦郎。
近寒食人家,相思未忘苹藻香。
人若梅娇。
正愁横断坞,梦绕溪桥。
倚风融汉粉,坐月怨秦箫。
相思因甚到纤腰。
定知我今,无魂可销。
佳期晚,谩几度、泪痕相照。
人悄。
天眇眇。
花外语香,时透郎怀抱。
暗握荑苗,乍尝樱颗,犹恨侵阶芳草。
天念王昌忒多情,换巢鸾凤教偕老。
温柔乡,醉芙蓉、一帐春晓。
花隔东垣,咏燕台秀句,结带谋欢。
匆匆旧盟,有限飞梦重关。
南塘夜月,照湘琴、别鹤孤鸾。
天便遣、清愁易长,春衣常恁香寒。
唐昌故宫何许,顿剪霞裁雾,摆落尘缘。
一声步虚,婉婉云驻天坛。
凄凉故里,想香车、不到人间。
羞再见、东阳带眼,教人依旧思凡。
坠絮孳萍,狂鞭孕竹,偷移红紫池亭。
馀花未落,似供残蝶经营。
赋得送春诗了,夏帷撺断绿阴成。
桑麻外,乳鸠稚燕,别样芳情。
荀令旧香易冷,叹俊游疏懒,枉自销凝。
尘侵谢屐,幽径斑驳苔生。
便觉寸心尚老,故人前度谩丁宁。
空相误,祓兰曲水,挑菜东城。