只今观耳孙,才皆万夫敌。
叔兮美无度,伯也古遗直。
当年种玉翁,十袭裹双璧。
期公垂天云,佐郡试戢翼。
尚开柴桑径,引领望三益。
尝闻筑燕台,千里走乐剧。
市骨捐千金,厩乘尽虎迹。
公乃真好事,屣履见逢掖。
定知子舆辈,一笑皆莫逆。
谢薖(?——1114),字幼槃,号竹友,临川(今属江西抚州)人,逸弟,工诗文,时称「二谢」,亦为江西诗派诗人之一。尝为漕司首荐,省阅报罢。终身励行,不为世俗所污。以琴棋诗酒自娱。政和四年卒。有《竹友集》。►297篇诗文
古诗韵典网提供《三益斋》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《三益斋》出自谢薖的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/281417.html
我家大冯君,清诗跨阴何。
尤工婕妤怨,不愧青草歌。
后生游其门,玉石例琢磨。
是中知味少,莫辨白黑鹅。
独闻子孙子,锵然应鸾和。
君尝喜其似,谓可同臼科。
剑池佳山水,清涟映嵯峨。
孙子居山间,新诗日吟哦。
探囊肯投我,有篇未为多。
论文定何时,一醉金叵罗。
更当期皓首,共理钓鱼蓑。
羊裘不见钓台倾,山到台边分外青。
天上故人新黼黻,身前万事一笭箵。
章侯笔法逼秦相,范子文章原易经。
图画名臣久磨灭,此碑千古粲繁星。
活我波间双鲤鱼,待传千里故人书。
娇蛾莫道留君扫,怕捲珠帘总不如。
人怜淤泥上,出此万朵莲。
须知淤泥中,有藕大如椽。
本清凝冰雪,末艳方婵娟。
玲珑众窍通,蚴蟉数节连。
甘寒固不数,却暑最所便。
髯奴来城市,负笼至我前。
开缄尚带泥,未嚼先垂涎。
霍霍摩霜刀,雷雷挹涧泉。
切玉堕冷冽,已觉沉疴痊。
芰寔斗角紫,鸿头剥珠圆。
秋盘荐此果,顿使二物捐。
念此涅不缁,馀品莫争妍。
而能豁忧思,令我心欢然。
奇功更耐老,合作飞行仙。
寒藤骨数百尺,枯木大七八围。
挽取到公奇石,俱还数幅寒溪。