驱车篇

曹植〔魏晋〕

驱车掸驽马,东到奉高城。
神哉彼泰山,五岳专其名。
隆高贯云霓,嵯峨出太清。
周流二六候,间置十二亭。
上有涌醴泉,玉石扬华英。
东北望吴野,西眺观日精。
魂神所系属,逝者感斯征。
王者以归天,效厥元功成。
历代无不遵,礼记有品程。
探策或长短,唯德享利贞。
封者七十帝,轩皇元独灵。
餐霞漱沆瀣,毛羽被身形。
发举蹈虚廓,径庭升窈冥。
同寿东父年,旷代永长生。

拼音解读

qū chē dǎn nú mǎ ,dōng dào fèng gāo chéng 。
shén zāi bǐ tài shān ,wǔ yuè zhuān qí míng 。
lóng gāo guàn yún ní ,cuó é chū tài qīng 。
zhōu liú èr liù hòu ,jiān zhì shí èr tíng 。
shàng yǒu yǒng lǐ quán ,yù shí yáng huá yīng 。
dōng běi wàng wú yě ,xī tiào guān rì jīng 。
hún shén suǒ xì shǔ ,shì zhě gǎn sī zhēng 。
wáng zhě yǐ guī tiān ,xiào jué yuán gōng chéng 。
lì dài wú bú zūn ,lǐ jì yǒu pǐn chéng 。
tàn cè huò zhǎng duǎn ,wéi dé xiǎng lì zhēn 。
fēng zhě qī shí dì ,xuān huáng yuán dú líng 。
cān xiá shù hàng xiè ,máo yǔ bèi shēn xíng 。
fā jǔ dǎo xū kuò ,jìng tíng shēng yǎo míng 。
tóng shòu dōng fù nián ,kuàng dài yǒng zhǎng shēng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《驱车篇》作者:曹植

曹植

曹植(192—232)三国魏沛国谯人,字子建。曹操子。夙慧,有文才。早年为操所爱,汉献帝建安十六年封平原侯,十九年,徙封临淄侯。一度欲立为太子,但任性而行,失宠。兄曹丕为帝,黄初三年,封鄄城王,四年,徙封雍丘王,备受猜忌。明帝太和三年,徙封东阿王,又改封陈王。每冀试用,终不能得。十一年中三徙都,郁郁而终。谥思。世称陈思王。文才富艳,善诗工文,与曹操、曹丕合称三曹。所作经后人辑为《曹子建集》。►142篇诗文

古诗韵典网提供《驱车篇》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《驱车篇》出自曹植的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/31580.html