责躬

曹植〔魏晋〕

于穆显考,时惟武皇。
受命于天,宁济四方。
朱旗所拂,九土披攘。
玄化滂流,荒服来王。
超商越周,与唐比踪。
笃生我皇,奕世载聪。
武则肃烈,文则时雍。
受禅于汉,君临万邦,率由旧则。
广命懿亲,以藩王国。
帝日尔侯,君兹青土。
奄有海滨,方周于鲁。
车服有辉,旗章有叙。
济济隽乂,我弼我辅。
伊余小子,恃宠骄盈。
举挂时网,作藩作屏。
先轨是隳,傲我皇使,犯我朝仪。
国有典刑,我削我绌,将寘于理。
元凶是率,明明天子,时惟笃类。
不忍我刑,暴之朝肆。
违彼执宪,哀予小臣。
改封兖邑,于河之滨。
股肱弗置,有君无臣。
荒淫之阙,谁弼予身。
茕茕仆夫,于彼冀方。
嗟予小子,乃罹斯殃。
赫赫天子,恩不遗物。
冠我玄冕,要我朱绂。
光光大使,我荣我华。
剖符授玉,王爵是加。
仰齿金玺,俯执圣策。
皇恩过隆,祇承怵惕。
咨我小子,顽凶是婴。
逝惭陵墓,存愧阙庭。
匪敢傲德,实恩是恃。
威灵改加,足以没齿。
昊天罔极,生命不图。
常惧颠沛,抱罪黄垆。
愿蒙矢石,建旗东岳。
庶立毫釐,微功自赎。
危躯授命,知足免戾。
甘赴江湘,奋戈吴越。
天启其衷,得会京畿。
迟奉圣颜,如渴如饥。
心之云慕,怆矣其悲。
天高听卑,皇肯照微。

拼音解读

yú mù xiǎn kǎo ,shí wéi wǔ huáng 。
shòu mìng yú tiān ,níng jì sì fāng 。
zhū qí suǒ fú ,jiǔ tǔ pī rǎng 。
xuán huà pāng liú ,huāng fú lái wáng 。
chāo shāng yuè zhōu ,yǔ táng bǐ zōng 。
dǔ shēng wǒ huáng ,yì shì zǎi cōng 。
wǔ zé sù liè ,wén zé shí yōng 。
shòu chán yú hàn ,jun1 lín wàn bāng ,lǜ yóu jiù zé 。
guǎng mìng yì qīn ,yǐ fān wáng guó 。
dì rì ěr hóu ,jun1 zī qīng tǔ 。
yǎn yǒu hǎi bīn ,fāng zhōu yú lǔ 。
chē fú yǒu huī ,qí zhāng yǒu xù 。
jì jì jun4 ài ,wǒ bì wǒ fǔ 。
yī yú xiǎo zǐ ,shì chǒng jiāo yíng 。
jǔ guà shí wǎng ,zuò fān zuò píng 。
xiān guǐ shì huī ,ào wǒ huáng shǐ ,fàn wǒ cháo yí 。
guó yǒu diǎn xíng ,wǒ xuē wǒ chù ,jiāng tián yú lǐ 。
yuán xiōng shì lǜ ,míng míng tiān zǐ ,shí wéi dǔ lèi 。
bú rěn wǒ xíng ,bào zhī cháo sì 。
wéi bǐ zhí xiàn ,āi yǔ xiǎo chén 。
gǎi fēng yǎn yì ,yú hé zhī bīn 。
gǔ gōng fú zhì ,yǒu jun1 wú chén 。
huāng yín zhī què ,shuí bì yǔ shēn 。
qióng qióng pú fū ,yú bǐ jì fāng 。
jiē yǔ xiǎo zǐ ,nǎi lí sī yāng 。
hè hè tiān zǐ ,ēn bú yí wù 。
guàn wǒ xuán miǎn ,yào wǒ zhū fú 。
guāng guāng dà shǐ ,wǒ róng wǒ huá 。
pōu fú shòu yù ,wáng jué shì jiā 。
yǎng chǐ jīn xǐ ,fǔ zhí shèng cè 。
huáng ēn guò lóng ,qí chéng chù tì 。
zī wǒ xiǎo zǐ ,wán xiōng shì yīng 。
shì cán líng mù ,cún kuì què tíng 。
fěi gǎn ào dé ,shí ēn shì shì 。
wēi líng gǎi jiā ,zú yǐ méi chǐ 。
hào tiān wǎng jí ,shēng mìng bú tú 。
cháng jù diān pèi ,bào zuì huáng lú 。
yuàn méng shǐ shí ,jiàn qí dōng yuè 。
shù lì háo lí ,wēi gōng zì shú 。
wēi qū shòu mìng ,zhī zú miǎn lì 。
gān fù jiāng xiāng ,fèn gē wú yuè 。
tiān qǐ qí zhōng ,dé huì jīng jī 。
chí fèng shèng yán ,rú kě rú jī 。
xīn zhī yún mù ,chuàng yǐ qí bēi 。
tiān gāo tīng bēi ,huáng kěn zhào wēi 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《责躬》作者:曹植

曹植

曹植(192—232)三国魏沛国谯人,字子建。曹操子。夙慧,有文才。早年为操所爱,汉献帝建安十六年封平原侯,十九年,徙封临淄侯。一度欲立为太子,但任性而行,失宠。兄曹丕为帝,黄初三年,封鄄城王,四年,徙封雍丘王,备受猜忌。明帝太和三年,徙封东阿王,又改封陈王。每冀试用,终不能得。十一年中三徙都,郁郁而终。谥思。世称陈思王。文才富艳,善诗工文,与曹操、曹丕合称三曹。所作经后人辑为《曹子建集》。►142篇诗文

古诗韵典网提供《责躬》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《责躬》出自曹植的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/31632.html