唯公绝俗姿,体道任舒卷

出自宋朝赵鼎的《己亥秋陪伯山游中条穷尽山中之胜明年春迓王毅伯再过山下呈伯山

条山有佳色,不入俗子眼。
结庐傍洓水,永与山作伴。
一脚落宦游,坐叹千里远。
长恐山灵檄,重令猿鹤怨。
朅来河之湄,用意固不浅。
拟从水石行,稍释烟霞恋。
而于阛阓中,举首即相见。
相看犹有情,不改旧颜面。
自怜非故吾,抚心祗愧赧。
唯公绝俗姿,体道任舒卷
笑揖浮邱伯,双凫脱羁绊。
步武招我陪,放歌容我乱。
窅窕空翠间,风驭蹑云栈。
山亦为君容,景态互明焕。
别去今几时,兹游倏飞电。
所思在岩壑,欲往不得便。
此身被官缚,事迫胡可缓。
东风涨边尘,羸马注长坂。
崎曲馀百里,尽日期往返。
问途策而前,不复微吟款。
向来经行处,犹作生绡展。
怅念扪萝手,去敛趋庭板。
忽放微云开,顾我一笑筦。
出没高树端,退避还偃蹇。
俗驾良已非,尘容更增腼。
解鞍迫昏暮,假榻憩疲懒。
夜梦五老人,诘诟不容辨。
局促将安之,勇退在能断。
利害甚白黑,胡为两交战。
语已去飘忽,欲留不可挽。
那知有志士,居以贫为患。
求田亦本谋,他日当能办。
伏枥马告劳,投林鸟知倦。
岁时耕耨馀,食息桑榆暖。
优游聊卒岁,谁复议樗散。
却坐洓水傍,适我结庐愿。

拼音解读

tiáo shān yǒu jiā sè ,bú rù sú zǐ yǎn 。
jié lú bàng qì shuǐ ,yǒng yǔ shān zuò bàn 。
yī jiǎo luò huàn yóu ,zuò tàn qiān lǐ yuǎn 。
zhǎng kǒng shān líng xí ,zhòng lìng yuán hè yuàn 。
qiè lái hé zhī méi ,yòng yì gù bú qiǎn 。
nǐ cóng shuǐ shí háng ,shāo shì yān xiá liàn 。
ér yú huán huì zhōng ,jǔ shǒu jí xiàng jiàn 。
xiàng kàn yóu yǒu qíng ,bú gǎi jiù yán miàn 。
zì lián fēi gù wú ,fǔ xīn zhī kuì nǎn 。
wéi gōng jué sú zī ,tǐ dào rèn shū juàn
xiào yī fú qiū bó ,shuāng fú tuō jī bàn 。
bù wǔ zhāo wǒ péi ,fàng gē róng wǒ luàn 。
yǎo tiǎo kōng cuì jiān ,fēng yù niè yún zhàn 。
shān yì wéi jun1 róng ,jǐng tài hù míng huàn 。
bié qù jīn jǐ shí ,zī yóu shū fēi diàn 。
suǒ sī zài yán hè ,yù wǎng bú dé biàn 。
cǐ shēn bèi guān fù ,shì pò hú kě huǎn 。
dōng fēng zhǎng biān chén ,léi mǎ zhù zhǎng bǎn 。
qí qǔ yú bǎi lǐ ,jìn rì qī wǎng fǎn 。
wèn tú cè ér qián ,bú fù wēi yín kuǎn 。
xiàng lái jīng háng chù ,yóu zuò shēng xiāo zhǎn 。
chàng niàn mén luó shǒu ,qù liǎn qū tíng bǎn 。
hū fàng wēi yún kāi ,gù wǒ yī xiào guǎn 。
chū méi gāo shù duān ,tuì bì hái yǎn jiǎn 。
sú jià liáng yǐ fēi ,chén róng gèng zēng miǎn 。
jiě ān pò hūn mù ,jiǎ tà qì pí lǎn 。
yè mèng wǔ lǎo rén ,jié gòu bú róng biàn 。
jú cù jiāng ān zhī ,yǒng tuì zài néng duàn 。
lì hài shèn bái hēi ,hú wéi liǎng jiāo zhàn 。
yǔ yǐ qù piāo hū ,yù liú bú kě wǎn 。
nà zhī yǒu zhì shì ,jū yǐ pín wéi huàn 。
qiú tián yì běn móu ,tā rì dāng néng bàn 。
fú lì mǎ gào láo ,tóu lín niǎo zhī juàn 。
suì shí gēng nòu yú ,shí xī sāng yú nuǎn 。
yōu yóu liáo zú suì ,shuí fù yì chū sàn 。
què zuò qì shuǐ bàng ,shì wǒ jié lú yuàn 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085—1147),字元镇,号得全居士,解州闻喜(今属山西)人。徽宗崇宁五年登进士第,对策斥章惇误国。高宗即位,历任右司谏、殿中侍御史,陈战、守、避三策,除御史中丞。绍兴四年,擢参知政事,力荐岳飞出师复襄阳,旋以知枢密院事督川、陕军事。未几,拜右相。五年,升左相,与右相张浚论事不合,出知绍兴府。七年,复左相,反对与金议和,为秦桧所倾,累贬潮州安置,移吉阳军,绝食而死。谥忠简。有《忠正德文集》。►339篇诗文

“唯公绝俗姿,体道任舒卷”的上一句是自怜非故吾,抚心祗愧赧;“唯公绝俗姿,体道任舒卷”的下一句是笑揖浮邱伯,双凫脱羁绊。该诗句出自赵鼎的作品《己亥秋陪伯山游中条穷尽山中之胜明年春迓王毅伯再过山下呈伯山》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/100752_10.html