不娴歌舞弹清瑟,不著褒衣忘浣纱。
汉家天子爱倾城,一顾蛾眉两目成。
三星锦帐金镮召,九殿风花凤辇行。
妾心宛转奉圣躬,禁寒惜暖啼春风。
妾执金针勤手爪,灯窗绣出鸳央好。
方期白首侍昭阳,不道青蝇点素妆。
谁家母不三投杼,何处天常六月霜。
知道君心石不转,未免人疑护妾短。
悔受恩波碧海深,翻嫌纨扇秋风缓。
长信宫中圣母居,妾身长愿扫庭除。
红颜荣落朝看镜,隔院笙歌夜校书。
梦见君王泪满巾,黄金无力买长门。
只愿至尊千万岁,赵家姊妹永承恩。
“妾执金针勤手爪,灯窗绣出鸳央好”的上一句是妾心宛转奉圣躬,禁寒惜暖啼春风;“妾执金针勤手爪,灯窗绣出鸳央好”的下一句是方期白首侍昭阳,不道青蝇点素妆。该诗句出自袁枚的作品《婕妤怨》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/104502_6.html
几回携酒上鸡坛,忽向芙蓉镜里看。
读到洛阳封禅议,褚生何敢笑儿宽。
偶然两眼明,看见桂上蛛。
蛛丝如罗网,蒙密穷根株。
桂也花将开,忧疑心不舒。
我心疾如仇,不及呼园夫。
持竿自搜剔,桂意始潜苏。
桂离我不远,种在书窗东。
我非忘桂者,桂死犹痴聋。
不见虫为灾,翻疑桂不材。
感激眼前事,使我中心哀。
丁未年重赴泮宫,鹿鸣筵又宴衰翁。
分明六十年前事,听到呦呦耳尚聪。
劝食升米把酒止,古来作吏俗而已。
矧我作吏赤紧全,请言其俗一冁然。
三年没阶趋下风,九转丹成拜跪工。
金鸡初鸣出门去,夕阳来下牛羊同。
有时供具应四方,缝人染人兼酒浆。
有时迎谒跪道左,掀公于淖犹衮裳。
祝融不许子同梦,新宫半夜郁攸光。
捕蝗那管汝暍死,刘虞露冕横秋阳。
衣服学为成庆画,参军来从屋漏旁。
周官三百六十职,佛经万劫千灾殃,顷刻教汝一身当。
大府文深日怒嗔,小吏文巧舞杀人。
鼓吹一部肉雷响,铁锁千行环佩喧。
高坐腰舆织路途,居家日日别妻孥。
猪肝久食客无聊,重叠书来请绝交。
有时切切私自语,明日出门无所去。
里保催公速下乡,死人横陈三两处。
折桂蟾宫几度秋,婆娑还伴少年游。
不愁月里嫦娥笑,只恐嫦娥也白头。