瞻依逢仁人,终年皆春风。
我公乌台彦,江南来花骢。
管领千神骏,不皮相英雄。
察事如察眉,肌理劈春葱。
治民如治家,江海包雍容。
长髯秀若神,华岳神气通。
碧天孤凤凰,偶来青梧桐。
落落官爵异,悠悠风雅同。
官衙日无事,袖诗相追从。
上论汉魏始,下极元明终。
诗教原温柔,公情更坦融。
示我一二篇,琅然清庙钟。
愿公立朝廷,赓歌如夔龙。
皇唐发元气,雅颂陈苍穹。
政和人心古,永永垂无穷。
“探怀得明月,清光照一躬”的下一句是瞻依逢仁人,终年皆春风。该诗句出自袁枚的作品《观察台公柱》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/105395_1.html
后堂杂戏影横陈,覆鼠笼鹅伎更新。
记得空空传妙手,幻人原是女儿身。
卅年不见故园春,一夕南还得主人。
佳节已过修禊日,华堂还召苦吟身。
酒边分韵诗随意,花下谈禅鸟问津。
恰好山阴侬买棹,兰亭方欲访前因。
海上青桐琴,金丝久断绝。
不关弹者稀,所悲知音歇。
古文三百载,流宕无气脉。
纷纷述作殊,冥冥源流失。
少小学为文,寸心若有得。
不示并州儿,转恐资谈噱。
安州陈夫子,来作江南客。
曾辞黄鹤楼,仙人赠云笈。
气厚如春云,万物资润泽。
星辰落眼中,回照搜溟渤。
怜我吏治真,爱我文章杰。
曰汝学唐人,宋后所不及。
或向大吏荐,或问老母疾。
春风飞九天,到处生颜色。
每一宴风人,稚子许前席。
瞻园秋复春,百花烂如雪。
脱略长官礼,散坐随岩穴。
酒酣天地宽,情亲鱼鸟习。
叹息浮世例,官阶何悬隔。
屏藩至县令,相去一千尺。
其体稍尊严,手板多踧踖。
胡公独不然,和光忘谦德。
乔木覆芳草,草本同枝叶。
大江抱清池,池水江中出。
夫子学问大,是以契合切。
借公旧甘苦,作我新羽翼。
多感国士知,大雅愿努力。
城头春树青,城外春潮白。
苍茫忆大贤,风云同激越。
栖霞四面环,中心一庵耸。
入门鸟无声,诸佛但叶拱。
不须旃檀烧,自有木犀拥。
楼窗开一角,金粟如海涌。
难将万斛量,恨不千手捧。
四野黄雾塞,六时异香壅。
氤氲染衣裳,熏炙入毛孔。
老僧尤多情,煨栗相矜宠。
新雪落纷纷,旧话谈种种。
笑我七十翁,晚归心辄恐。
且辞月宫还,残花双袖拢。
浒市严关彻夜开,云阶月地总楼台。
碧波两岸清如镜,照见红妆海样来。