长风一荡潏,莽苍天为低。
中藏百怪珍,文彩光陆离。
潜鲲尽鹏材,游鱼悉龙资。
罔象溯波浮,天吴跃空飞。
蚌虽辱泥涂,犹能吐珠玑。
地灵物固然,在人必多奇。
英英方家郎,秀发如琼枝。
装怀素王书,落笔幼妇词。
我昔官壶山,邂逅初见之。
宾筵为劝驾,一武登云梯。
鸿鶱九霄快,骥骋天路夷。
似闻东诸侯,辟书已交驰。
惠然访吾庐,窈窕穷山溪。
夜灯一笑欢,愁抱忽若遗。
语妙时脱尘,饮豪屡反卮。
领新意自失,佳处昔未窥。
胡为遽改辕,归袂风披披。
上祈养德业,下祝慎鼎帏。
敬言崇道公,久别良伫思。
“潜鲲尽鹏材,游鱼悉龙资”的上一句是中藏百怪珍,文彩光陆离;“潜鲲尽鹏材,游鱼悉龙资”的下一句是罔象溯波浮,天吴跃空飞。该诗句出自刘子翚的作品《谢方德顺古风》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/107881_4.html
联翩漕舸入神州,梁主经营授宋休。
一自胡儿来饮马,春波惟见断冰流。
书生赋分合穷愁,官与休辰不肯休。
清晓犯寒开省户,谁家见雪似瀛洲。
烂银宫阙云端见,素柰园林月下游。
说与南湖张秘阁,速来同直道山头。
割据销残运,并吞息战尘。
遗民犹悯楚,三户欲亡秦。
念昔怀王立,潜图霸业新。
降颜欣接士,薄伐屡窥邻。
慷慨心何壮,艰难势未伸。
干戈怜暴骨,玉帛更和亲。
末路人多诈,轻谋祸及身。
单车行凛慄,伏甲变逡巡。
鹿走章台下,龙沉渭水滨。
素棺归惨淡,故老恨酸辛。
岁月今何在,兴亡迹已陈。
愁阴生古庙,翠蔓锁重闉。
有客投清酹,临江忆放臣。
听谗虽主惑,多难亦时屯。
愤气摩星斗,哀词动鬼神。
飘零琼玉佩,寂寞蕙兰春。
毁誉千年定,穷通一死均。
招魂嗟已矣,抱石想漂沦。
恋恋空回首,行行欲问津。
潸然忧国泪,今古独醒人。
莫遣潇湘双鲤来,归心生怕晓禽催。
咄嗟新转渠渠屋,寒士欢颜正尔开。
蔗浆溜溜香浮玉,苏水沉沉色弄金。
那似甘瓜能破渴,一盘霜雪冱清襟。