出自宋朝吴文英的《秋思耗 夹钟商荷塘为括苍名姝求赋其听雨小阁》
骤夜声、偏称画屏秋色。
风碎串珠,润侵歌板,愁压眉窄。
动罗箑清商,寸心低诉叙怨抑。
映梦窗,零乱碧。
待涨绿春深,落花香泛,料有断红流处,暗题相忆。
欢夕。
檐花细滴。
送故人、粉黛重饰。
漏侵琼瑟。
丁东敲断,弄晴月白。
怕一曲、霓裳未终,催去骖凤翼。
叹谢客、犹未识。
漫瘦却东阳,灯前无梦到得。
路隔重云雁北。
出自宋朝吴文英的《秋思耗 夹钟商荷塘为括苍名姝求赋其听雨小阁》
“漫瘦却东阳,灯前无梦到得”的上一句是叹谢客、犹未识;“漫瘦却东阳,灯前无梦到得”的下一句是路隔重云雁北。该诗句出自吴文英的作品《秋思耗 夹钟商荷塘为括苍名姝求赋其听雨小阁》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110936_14.html
草生梦碧,正燕子帘帏,影迟春午。
倦茶荐乳。
看风签乱叶,老沙昏雨。
古简蟫篇,种得云根疗蠹。
最清楚。
带明月自锄,花外幽圃。
醒眼看醉舞。
到应事无心,与闲同趣。
小山有语。
恨逋仙占却,暗香吟赋。
暖逼书床,带草春摇翠露。
未归去。
正长安、软红如雾。
好山都在西湖,斗城转北多流水。
屋边五亩,桥通双沼,平烟蘸翠。
旋叠云根,半开竹径,鸥来须避。
四时长把酒,临花傍月,无一日、不春意。
独乐当时高致。
醉吟篇、如今还继。
举头见日,葵心倾□,□□归计。
浮碧亭□,泛红波迥,桃源人世。
待天香□□,开时又胜,翠阴青子。
流水曲尘,艳阳酷酒,画舸游情如雾。
笑拈芳草不知名,乍凌波、断桥西堍。
垂杨漫舞。
总不解、将春系住。
燕归来,问䌽绳纤手,如今何许。
欢盟误。
一箭流光,又趁寒食去。
不堪衰鬓著飞花,傍绿阴、冷烟深树。
玄都秀句。
记前度、刘郎曾赋。
最伤心、一片孤山细雨。
沙河塘上旧游嬉。
卢郎年少时。
一声长笛月中吹。
和云和雁飞。
惊物换,叹星移。
相看两鬓丝。
断肠吴苑草凄凄。
倚楼人未归。
南楼坠燕。
又灯晕夜凉,疏帘空捲。
叶吹暮喧,花露晨晞秋光短。
当时明月娉婷伴。
怅客路、幽扃俱远。
雾鬟依约,除非照影,镜空不见。
别馆。
秋娘乍识,似人处、最在双波凝盼。
旧色旧香,闲雨闲云情终浅。
丹青难画真真面。
便只作、梅花频看。
更愁花变梨霙,又随梦散。