出自宋朝吴文英的《惜黄花慢 其一 夷则羽菊》
映绣屏认得,旧日萧娘。
翠微高处,故人帽底,一年最好,偏是重阳。
避春祗怕春不远,傍幽径、偷理秋妆。
殢醉乡。
寸心似剪,漂荡愁觞。
潮腮笑入清霜。
斗万花样巧,深染蜂黄。
露痕千点,自怜旧色,寒泉半掬,百感幽香。
雁声不到东篱畔,满城但、风雨凄凉。
最断肠。
夜深怨蝶飞狂。
出自宋朝吴文英的《惜黄花慢 其一 夷则羽菊》
“粉靥金裳”的下一句是映绣屏认得,旧日萧娘。该诗句出自吴文英的作品《惜黄花慢 其一 夷则羽菊》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/110977_1.html
探春到。
见䌽花钗头,玉燕来早。
正紫龙眠重,明月弄清晓。
夜尘不沁银河水,金盎供新澡。
镇帷犀、护紧东风,秀藏芝草。
星斗灿怀抱。
问雾暖蓝田,玉长多少。
禁苑传香,柳边语、听莺报。
片云飞趁春潮去,红软长安道。
试回头、一点蓬莱翠小。
画船帘密不藏香。
飞作楚云狂。
傍怀半卷金炉烬,怕暖消、春日朝阳。
清馥晴熏残醉,断烟无限思量。
凭阑心事隔垂杨。
楼燕锁幽妆。
梅花偏恼多情月,慰溪桥、流水昏黄。
哀曲霜鸿悽断,梦魂寒蝶悠飏。
自唱新词送岁华。
鬓丝添得老生涯。
十年旧梦无寻处,几度新春不在家。
衣懒换,酒难赊。
可怜此夕看梅花。
隔年昨夜青灯在,无限妆楼尽醉哗。
有人独立空山,翠髯未觉霜颜老。
新香秀粒,浓光绿浸,千年春小。
布影参旗,障空云盖,沈沈秋晓。
驷苍虬万里,笙吹凤女,骖飞乘、天风袅。
般巧。
霜斤不到。
汉游仙、相从最早。
皱鳞细雨,层阴藏月,朱弦古调。
问讯东桥,故人南岭,倚天长啸。
待凌霄谢了,山深岁晚,素心才表。
兰舟高荡涨波凉。
愁被矮桥妨。
暮烟疏雨西园路,误秋娘、浅约宫黄。
还泊邮亭唤酒,旧曾送客斜阳。
蝉声空曳别枝长。
似曲不成商。
御罗屏底翻歌扇,忆西湖、临水开窗。
和醉重寻幽梦,残衾已断熏香。