结交尽是高怀侣,多伴舞衫歌扇。
心眷恋。
纵雨阻、泥妨幽兴何曾倦。
曲房小院。
有鲫鲙银丝,蚁浮绿酝,畅饮醉仍劝。
分离也,恰似云鸿海燕。
音书特寄无便。
风流杜牧今憔悴,谩想柳眉花面。
江万转。
山万叠、怎生能勾重相见。
光阴似箭。
回首是衰翁,思量前事,清泪落如霰。
“山万叠、怎生能勾重相见”的上一句是江万转;“山万叠、怎生能勾重相见”的下一句是光阴似箭。该诗句出自李昌祺的作品《摸鱼儿 怀旧》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111139_11.html
伤春惜别总关心,愁对莺花思不禁。
外地逢人偏感慨,他乡吊古强登临。
天连秋浦帆樯远,日射晴波岛屿深。
犹有翠微遗趾在,樊川佳句重南金。
羡子翩翩世莫测,三十今犹隐乡国。
陈平非是困长贫,贾谊终当射奇策。
于今应暂赋闲居,钓水樵山心自娱。
甘旨时供二亲养,灯窗夜对一床书。
昨日公车召尊府,青云有官未曾补。
天涯岂但鞅掌劳,膝下惟知别离苦。
岁月蹉跎会面违,回头又复念重闱。
柴门落照迎归客,童稚升堂竞挽衣。
有才勿向山林老,功名在人须及早。
胡为寂寞环堵中,穷巷年年长秋草。
野客本冲素,瑶琴何静渊。
层轩久绝俗士迹,绿绮自上朱丝弦。
初弹徵调声古淡,泽国苇寒鸣旅雁。
再弹宫音如逆泉,冰盘乱走珠玑圆。
斯须改调羽仍角,洒洒明珠相续落。
秋冷潇湘见断云,春和鸾凤鸣阿阁。
吾闻伯牙昔善琴,后来不复传遗音。
如何到处听者少,悠悠山水空高深。
银筝锦瑟人同喜,流荡娃淫悦俗耳。
卫国谁知击磬心,齐门孰识吹竽耻。
三尺焦桐只独怡,希声大雅世岂知。
但令妙解徽弦趣,不必黄金铸子期。
复真先生泯世缘,耳聪目烱发鬓玄。
熙恬淡泊得所养,元气不耗精神全。
梁园曩岁始识面,问荅喜听吴音圆。
医师谁最擅高手,只数夏氏尤攻专。
初疑傲兀态蕳抗,渐久渐觉逾恭虔。
夸毗纵恣逐物欲,妄认赝伪戕其天。
黏花缀叶厌靡丽,独尚质素操益坚。
我惭老至百念冷,但愿古道今重还。
浇漓尽除淳朴返,巧诈悉屏轻浮悛。
先生谓与已意合,屡接谈论陪周旋。
去秋遘疾势颇怠,喘息廑续加沉绵。
危如泛海驾钜浪,孰能力挽风中船。
先生制药亲为煮,服未终剂病已蠲。
体胖心广真性复,坐卧自在行轻便。
观形察色夺造化,亶有起死回生权。
梏之则夭保则寿,具载文记非虚传。
由兹致谨敢暂忽,夙夜兢惕如临渊。
方知根本在握固,解使短促翻长延。
先生颔首向我语,复真此外无馀诠。
仙方奇秘谅难学,金丹辟谷皆徒然。
何如旷怀饮美酒,曲蘖可引松椿年。
瞢腾一枕醉眠里,梦到太古羲农前。
剡书多日下,犹卧碧山隈。
只叹相如病,空淹贾谊才。
窗虚云自宿,门掩鹤初回。
好在禾川上,应愁驿骑催。