江南故乡。
山青水绿,竹翠松苍。
年来旋把幽居创。
菜圃禾场。
看花访、黄家四娘,插秧倩、许宅三郎。
忘官况。
狂吟醉唱。
退老白云庄。
山青水绿,竹翠松苍。
年来旋把幽居创。
菜圃禾场。
看花访、黄家四娘,插秧倩、许宅三郎。
忘官况。
狂吟醉唱。
退老白云庄。
“退老白云庄”的上一句是狂吟醉唱。该诗句出自李昌祺的作品《满庭芳 其五 自述》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111158_8.html
儒冠相误,虚名相误,衰病又还相误。
自怜身世总无成,乾枉了、青春虚度。
书生曾做,京官曾做,方面也曾亲做。
颠来倒去竟如何,只落得、一贫如故。
才逐商飙湿客襟,又过萧寺护松阴。
清江乱渡低连水,红树轻笼懒作霖。
扫叶僧惊迷去路,倚楼人讶失遥岑。
晚来忽起长天外,顷刻浓遮日影沈。
春来婀娜袅烟青,花落春江化作萍。
随水东流飘泊去,比郎踪迹更无凭。
秦淮晏岁见孤鸿,疋马萧萧趁朔风。
浅薄岂堪当路荐,光华难与故人同。
微茫远见卢沟树,缥缈遥闻魏阙钟。
无补涓埃贫病久,偏承雨露羡群公。
住公栖遁处,重到只空台。
竹榻无僧扫,松关有客来。
夕阳寒鸟集,凉露候虫哀。
祗苑犹如此,何方免劫灰。