荣枯吉凶。
都由自己,不属天公。
得时莽把聪明弄。
逞尽英雄。
怎知道、祸因恶积,错埋冤、命与灾逢。
床头瓮。
香浓味重。
引到醉乡中。
都由自己,不属天公。
得时莽把聪明弄。
逞尽英雄。
怎知道、祸因恶积,错埋冤、命与灾逢。
床头瓮。
香浓味重。
引到醉乡中。
“香浓味重”的上一句是床头瓮;“香浓味重”的下一句是引到醉乡中。该诗句出自李昌祺的作品《满庭芳 其四 自述》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111171_7.html
瘴海归来话旧游,低头长揖泪交流。
伤心忍说来时事,半里盘滩万髑髅。
轻霞残雪绚朝晴,又庆南郊大礼成。
鹤禁弘开排列仗,鸾笙低奏度新声。
金花只觉簪来重,宝篆频看袅处轻。
立近红云清切地,叨恩更比去年荣。
西山秀矗碧芙蓉,浩劫天真宅此中。
飞瀑倒悬清洒雪,层峦远耸翠摩空。
珠林有树皆栖鹤,玉涧无泓不蛰龙。
列缺蜚廉皆拥卫,䌽云长绕万株松。
风高飞雁断还连。
野迥宿云舒复卷。
个个绿杨堪系船。
水连天。
一半儿原深,一半儿浅。
白发潢溪钓游者,半生浪迹栖林野。
已惯为农夜饭牛,宁能执策朝驰马。
只知物外无喧嚣,养花种树东津桥。
纵横坐席杂樵牧,倾倒瓮盎忘晡朝。
醉来就床且高卧,一枕从教日西堕。
盖世功名逝水流,薰天富贵飘风过。
烟霞泉石聊徜徉,青云要路非所望。
乃知静处有真乐,却笑时人何太忙。