借问谁所居,云是世节堂。
世节果何为,一门凛三孀。
三孀本一姓,婉娩金玉相。
父兄实佳士,夫子各才良。
于归期白首,中道俱沦亡。
韶华岂弗念,夙昔佩礼章。
捐生以相从,之死庸何伤。
此身宁足顾,老稚谁扶匡。
节义古所重,焉敢违纲常。
无贻九京羞,旌表非所望。
一孀逝已久,二孀政康强。
存者膺孝养,没者留芬芳。
而客闻此语,流涕忽沾裳。
寄言观风使,采之献明光。
“客行兰溪上,有屋甚炜煌”的下一句是借问谁所居,云是世节堂。该诗句出自李昌祺的作品《曾氏三贞堂》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111730_1.html
荒城晏岁野僧房,迢递他乡忆故乡。
病骨不禁风雪冷,一更浑似一旬长。
布被当年友,嗟君更可怜。
父兄嘉笃志,朋辈羡英年。
早负穿杨誉,终酬折桂缘。
学成宁落后,榜揭果居先。
未对刘蕡策,旋挥祖逖鞭。
裾从彤邸曳,书向石渠编。
仕路方荣进,蛮邦遽斥迁。
瘴生云滃墨,飓起浪掀船。
地僻夷风陋,天遥气候偏。
毒淫那易辟,性命竟难全。
忍死留遗语,含冤入下泉。
行囊题咏在,谪籍姓名蠲。
弱子携家返,轻函载骨还。
九京虽莫作,百韵或堪传。
勿讶沦殊域,犹能返故阡。
试观同谴者,亦有葬乌鸢。
宝砌瑶阶积雪稀,齐开金锁敞朱扉。
五云光里来华盖,万乐声中拜衮衣。
凤辇乍移清庙阖,龙旂轻拂上林飞。
礼成冠佩参差出,佳气祥烟绕禁闱。
二妙翩翩最好辞,拜官同在白云司。
一身多难凭谁问,三载离群独尔思。
紫陌香尘联辔处,绛纱银烛候朝时。
才名独数枚皋盛,肯把新题寄所知。
蘋末风来拂树林,砭人肌骨冷森森。
银釭向夜侵灯影,玉塞连朝结野阴。
纨扇凄凉先入匣,琵琶哀怨漫沾襟。
何须慷慨悲摇落,呼酒香橙树下斟。