北邙殊蜿蜒,太室极雄壮。
黄河贯其间,浩浩恣奔放。
四野开平衍,桑柘绿相乡。
丁男事耕耨,姑妇治丝纩。
菽麦盈仓庾,醑醴溢盆盎。
近岁颇凶屯,旱暵觖农望。
念兹饥馁馀,十室九鳏旷。
长贫负租税,远役困夫匠。
督刍实赖公,区画咸适当。
深体尧舜心,推仁悯凋丧。
叱咤尚弗忍,矧肯施鞭杖。
愧余谫劣才,旬宣乏善状。
竭力奉宽条,庶减疲癃恙。
赠别陈民艰,冀君彻卿相。
“丁男事耕耨,姑妇治丝纩”的上一句是四野开平衍,桑柘绿相乡;“丁男事耕耨,姑妇治丝纩”的下一句是菽麦盈仓庾,醑醴溢盆盎。该诗句出自李昌祺的作品《送杨郎中催马草还京》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111755_5.html
逝景如奔流,昼夜东向驰。
岁月谅难尽,人生信有涯。
所以孝子心,惄焉抱深悲。
举头视慈颜,已觉非昔时。
适见双鬓玄,于今成素丝。
念之益增感,何由报恩私。
晨兴启高堂,甘旨具在兹。
奉觞祝亲寿,愿共春晖迟。
以斯菽水欢,为彼衰莫怡。
去日莫能挽,遐算或可期。
庶几崦嵫照,不异扶桑曦。
布被当年友,嗟君更可怜。
父兄嘉笃志,朋辈羡英年。
早负穿杨誉,终酬折桂缘。
学成宁落后,榜揭果居先。
未对刘蕡策,旋挥祖逖鞭。
裾从彤邸曳,书向石渠编。
仕路方荣进,蛮邦遽斥迁。
瘴生云滃墨,飓起浪掀船。
地僻夷风陋,天遥气候偏。
毒淫那易辟,性命竟难全。
忍死留遗语,含冤入下泉。
行囊题咏在,谪籍姓名蠲。
弱子携家返,轻函载骨还。
九京虽莫作,百韵或堪传。
勿讶沦殊域,犹能返故阡。
试观同谴者,亦有葬乌鸢。
行尽天涯路,黔南尚几州。
孤城藏万壑,残月在扁舟。
剑阁云边断,巴江树杪流。
两回经鸟道,应记旧曾游。
不为长贫谩自悲,年来镜里觉颜衰。
殊方失路逢今日,故国投簪定几时。
池草谩成清夜梦,庭花空见紫荆枝。
凌云壮气消磨尽,只有丹心似露葵。
春来婀娜袅烟青,花落春江化作萍。
随水东流飘泊去,比郎踪迹更无凭。