玉缸携酒共君饮,红亭醉醒空离情。
问君此行何慷慨,揽辔超超渡闽海。
青琐多年旧有声,赤心一片终难改。
玉节观风八郡倾,人人同仰范滂名。
陶潜解印身虽逸,桓典乘骢众所荣。
判袂相望不知久,渺渺青山重回首。
别后含情空忆君,谩对萧条白门柳。
“江上草新绿,都城春雪晴”的下一句是玉缸携酒共君饮,红亭醉醒空离情。该诗句出自李昌祺的作品《送陶给事升闽宪佥事》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111802_1.html
白发潢溪钓游者,半生浪迹栖林野。
已惯为农夜饭牛,宁能执策朝驰马。
只知物外无喧嚣,养花种树东津桥。
纵横坐席杂樵牧,倾倒瓮盎忘晡朝。
醉来就床且高卧,一枕从教日西堕。
盖世功名逝水流,薰天富贵飘风过。
烟霞泉石聊徜徉,青云要路非所望。
乃知静处有真乐,却笑时人何太忙。
赤鲤洲前紫极宫,尽无桃树只青松。
风光不似玄都观,也有游人到此中。
君家唫溪北,我家郡城西。
君家梁间燕,我家梁间栖。
我从出镇来,寒暑又三变。
不见故乡春,惟见故乡燕。
挈家吉城边,寓家汴河湄。
燕识主人心,相随不相离。
念君千里隔,见君几时得。
欲令燕衔书,飞归到君侧。
君能弗吾弃,为理白云庄。
愿言共君老,看燕双飞翔。
除夕留僧寺,焚香对老禅。
青灯伴今夜,黄历换明年。
宵旰忧诚切,疮痍痛暂蠲。
明晨呼万岁,顿首玉阶前。
村暗濛濛雨,清流浅浅溪。
菊花长带湿,豆荚半沾泥。
野迥居民少,林昏去路迷。
自投新野界,蒿草与人齐。