刚柔既殊性,艳冶宁联芳。
画工未必知物理,强写清标伴妍美。
气味原来自不同,枝柯讵肯轻相倚。
翛然凤尾静且幽,下视靡蔓皆庸流。
贞姿岂作俗花友,直节终非凡卉俦。
回首韶华易枯槁,雨折风飘委泥潦。
憔悴空怜曩日荣,妖娆宁复前时好。
此君依旧挺长竿,四季皆宜夏更寒。
万紫千红零落尽,青青还与报平安。
“气味原来自不同,枝柯讵肯轻相倚”的上一句是画工未必知物理,强写清标伴妍美;“气味原来自不同,枝柯讵肯轻相倚”的下一句是翛然凤尾静且幽,下视靡蔓皆庸流。该诗句出自李昌祺的作品《题夹竹桃花图》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111811_4.html
寂历容台署,高吟逸兴生。
泉香春井溢,钟断夜堂扃。
清漏随风度,流云傍月行。
暂来犹爱此,住久转忘情。
金陵无数好台亭,临眺偏宜此处登。
江汇海门诸水黑,天连秋浦九华青。
云旂昼下瑶坛静,石髓春香玉洞扃。
凤想鸾情霄汉表,不妨暂借赤栏凭。
郊原殊苍莽,禾黍未全收。
桑柘千村晚,枌榆四野秋。
空林投倦鸟,枯草龁疲牛。
淡霭轻烟外,微茫见许州。
复真先生泯世缘,耳聪目烱发鬓玄。
熙恬淡泊得所养,元气不耗精神全。
梁园曩岁始识面,问荅喜听吴音圆。
医师谁最擅高手,只数夏氏尤攻专。
初疑傲兀态蕳抗,渐久渐觉逾恭虔。
夸毗纵恣逐物欲,妄认赝伪戕其天。
黏花缀叶厌靡丽,独尚质素操益坚。
我惭老至百念冷,但愿古道今重还。
浇漓尽除淳朴返,巧诈悉屏轻浮悛。
先生谓与已意合,屡接谈论陪周旋。
去秋遘疾势颇怠,喘息廑续加沉绵。
危如泛海驾钜浪,孰能力挽风中船。
先生制药亲为煮,服未终剂病已蠲。
体胖心广真性复,坐卧自在行轻便。
观形察色夺造化,亶有起死回生权。
梏之则夭保则寿,具载文记非虚传。
由兹致谨敢暂忽,夙夜兢惕如临渊。
方知根本在握固,解使短促翻长延。
先生颔首向我语,复真此外无馀诠。
仙方奇秘谅难学,金丹辟谷皆徒然。
何如旷怀饮美酒,曲蘖可引松椿年。
瞢腾一枕醉眠里,梦到太古羲农前。
形容不识识乡音,挑尽寒灯到夜深。
故旧凭君休更说,老怀容易便沾襟。