琏翁逍遥静养恬,长身玉立仍脩髯

出自明朝李昌祺的《周孟琏六十寿诗

琏翁逍遥静养恬,长身玉立仍脩髯
平生雅好在泉石,标格洒落心清廉。
优閒惟许一人独,荣进却让诸郎兼。
鸠形刻杖圆类铁,鹤翎制氅轻于缣。
世上功名久无梦,但遇佳境频留淹。
追随老鹿最驯扰,见者疑是白玉蟾。
风杉雪桧阴蔽日,满袖翠湿晴岚沾。
笑渠营营行路子,赤脚抗走徒趋炎。
岁周花甲值初度,画手戏取宣毫拈。
逡巡忽见寿者相,惊骇贺客争观瞻。
椿龄桂算各三百,不须更问君平占。
看教弱水十回浅,海屋方把筹重添。

拼音解读

liǎn wēng xiāo yáo jìng yǎng tián ,zhǎng shēn yù lì réng yǒu rán
píng shēng yǎ hǎo zài quán shí ,biāo gé sǎ luò xīn qīng lián 。
yōu jiān wéi xǔ yī rén dú ,róng jìn què ràng zhū láng jiān 。
jiū xíng kè zhàng yuán lèi tiě ,hè líng zhì chǎng qīng yú jiān 。
shì shàng gōng míng jiǔ wú mèng ,dàn yù jiā jìng pín liú yān 。
zhuī suí lǎo lù zuì xùn rǎo ,jiàn zhě yí shì bái yù chán 。
fēng shān xuě guì yīn bì rì ,mǎn xiù cuì shī qíng lán zhān 。
xiào qú yíng yíng háng lù zǐ ,chì jiǎo kàng zǒu tú qū yán 。
suì zhōu huā jiǎ zhí chū dù ,huà shǒu xì qǔ xuān háo niān 。
qūn xún hū jiàn shòu zhě xiàng ,jīng hài hè kè zhēng guān zhān 。
chūn líng guì suàn gè sān bǎi ,bú xū gèng wèn jun1 píng zhàn 。
kàn jiāo ruò shuǐ shí huí qiǎn ,hǎi wū fāng bǎ chóu zhòng tiān 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文

“琏翁逍遥静养恬,长身玉立仍脩髯”的下一句是平生雅好在泉石,标格洒落心清廉。该诗句出自李昌祺的作品《周孟琏六十寿诗》。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/111856_1.html