两月忽散落,一月留中央。
下有五星连,西近东少张。
仰面东北隅,流星坠䌽芒。
谁令月有瘿,飘摇及吾窗。
须臾日东生,有星环四旁。
一星当日中,伫视摇晶光。
自北忽西旋,老阳已榆桑。
西北云一丝,翠晕扬清芳。
嫩云生碧藓,得句声琅琅。
俄见云有鱼,其大丈许长。
火绳纷绕之,昂然欲飞扬。
呼友与共观,此境已茫茫。
灵枢梦为病,周官梦为祥。
寤言札诸闼,庸俟知者详。
“一星当日中,伫视摇晶光”的上一句是须臾日东生,有星环四旁;“一星当日中,伫视摇晶光”的下一句是自北忽西旋,老阳已榆桑。该诗句出自刘因的作品《晨起书事》。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiju/112083_7.html
佳月静可饮,一天明水寒。
馀光泛不极,徘徊尊俎间。
但觉凉露下,不知清夜阑。
醉眠吾有兴,君当下西山。
天津月明啼杜鹃,梁园春色凝寒烟。
伤心莫说靖康前,吴山又到繁华年。
繁华几时春已换,千秋万古合欢扇。
铜雀香销见墨痕,秋去秋来几思怨。
一声白雁更西风,冠盖散为烟雾空。
百钱袜锦天留在,祸胎要鉴骊山宫。
当时梦里金银阙,百子楼前无六月。
琼枝秀发后庭春,珠帘晴卷天门雪。
棹歌一曲白云秋,不觉金人泪暗流。
乾坤几度青城月,扇影无情也解愁。
五云回首燕山北,燕山雪花大如席。
雪花漫漫冰峨峨,大风起兮奈尔何!
黑龙江头气郁葱,武元射龙江水中。
江声怒号久不泻,破墨挥洒馀神功。
天人与竹皆真龙,墨竹以来凡马空。
人间只有墨君堂,何曾梦到琼华宫。
瑶光楼前月如练,倒影自有河山雄。
金源大定始全盛,时以汉文当世宗。
兴陵为父明昌子,乐事孰与东宫同。
文采不随焦土尽,风节直与幽兰崇。
百年图籍有萧相,一代英雄谁蔡公?
策书纷纷少颜色,空山夜哭遗山翁。
我亦飘零感白发,哀歌对此吟双蓬。
秋声萧萧来晚风,极目海角天无穷。
太行迎马郁苍苍,两岸滩声带夕阳。
霜与秋容增古淡,树因烟景恣微茫。
阅人岁月真无谓,得意江山差自强。
曾记城南旧时路,十年回首尽堪伤。
北风初起易水寒。
北风再起吹江干。
北风三起白雁来,寒气直薄朱崖山。
乾坤噫气三百年。
一风扫地无留钱。
万里江湖想潇洒,伫看春水雁来还。